Phạm Nguyên Trường dịch
Vì Mỹ bắt đầu thúc đẩy chính
sách tự do hàng hải, tranh chấp Mỹ-Trung ở Biển Đông đã chuyển lên tầm cao mới.
Chính phủ Mỹ đã đưa một tàu khu trục vào vùng nước gần các đảo nhân tạo do
Trung Quốc xây dựng và được Bắc Kinh coi là lãnh thổ của mình.
Tự
do hàng hải
Nhật Bản, Australia và Liên
minh châu Âu ủng hộ chính sách tự do hàng hải. Ngoài ra, Tòa án Trọng tài Thường
trực (PCA) đã quyết định tiến hành việc xem xét vụ kiện mà chính phủ
Philippines đã nộp cho Tòa, liên quan đến vụ xung đột ở Biển Đông mặc dù Trung
Quốc khẳng định rằng vụ kiện không thuộc thẩm quyền của PCA.
Luật tự do hàng hải, tình
hình ở Biển Đông đã đặt ra câu hỏi về vấn đề đó - là một trong những thành quả
của thời hiện đại – một vấn đề đã hình thành sau khi Hugo Grotius đề xuất lý
thuyết về “biển tự do” vào đầu thế kỷ XVII. Sau này, các nguyên tắc hàng hải và
thương mại tự do của Hà Lan, quê hương Grotius, đã được Anh chấp nhận, và làm
cho chúng trở thành quy luật bất biến của đế chế này. Trong thế kỷ XX, Mỹ cũng
đã chấp nhận những nguyên tắc này.
Bộ trưởng ngoại giao Trung Quốc đã xuất phát từ logic lỗi thời, theo đó những vùng biển mà Bắc Kinh coi là của mình thì ưu tiên phải dành cho mong muốn của chính phủ Trung Quốc.
Trong khi bá quyền trên biển
chuyển từ tay nước này sang tay nước khác. Nhật Bản luôn luôn giữ quan hệ gần
gũi với Hà Lan, Vương quốc Anh và Mỹ. Vào giai đoạn đầu của thời kỳ Minh Trị, ngay
trong đêm trước khi kết thúc trận đánh ở Hakodate, Takeaki Enomoto đã trao cho Kiyotaka
Kuroda “Tập các bộ luật hàng hải” do ông mang từ Hà Lan về, vì ông sợ có thể đánh
mất. Tình tiết khi Nhật Bản tiếp nhận luật biển của Hà Lan là một trong những
điểm khởi đầu của nước Nhật Bản hiện đại.
Theo lý thuyết của Tadao
Umesao, trong tác phẩm Quan điểm sinh học
về lịch sử của nền văn minh, lò lửa căng thẳng trong nền chính trị quốc tế
tập trung trong các vực sau: “Nhật Bản/(Thế giới Trung Quốc) + (Thế giới Ấn Độ),
Tây Âu/(Thế giới Nga) + (Địa Trung Hải và thế giới Hồi giáo)”.
Thách
thức nghiêm trọng từ Trung Quốc
Umesao ghi nhận những điểm
tương đồng giữa Nhật Bản và các nước Tây Âu, sau khi chỉ ra cách thức mà những
nước này chuyển từ chế độ phong kiến thời Trung Cổ sang xã hội hiện đại. Chính
vì sự tương đồng này mà Nhật Bản coi những thành quả của phương Tây như quyền tự
do, dân chủ, nhân quyền và chế độ pháp quyền cũng là thành quả của mình.
Hiện nay, Trung Quốc, Nga, Địa
Trung Hải và thế giới Hồi giáo đang tung ra thách thức nghiêm trọng đối với những
nguyên tắc của Nhật Bản, một nước đã sử dụng những thành quả của thế giới hiện
đại, và thách thức Tây Âu và Mỹ và Austalia, những nước đã kế thừa những nguyên
tắc này.
Sự căng thẳng trong nền chính
trị thế giới do những thách thức này gây ra, đặc biệt rõ rệt ở phương Đông:
tranh chấp hàng hải ở biển Hoa Đông và biển Đông. Phương Tây cũng có vấn đề của
mình: xung đột ở Ukraine, hoạt động của Nhà nước Hồi giáo (IS), sinh ra từ cuộc
chiến tranh ở Syria, người tị nạn tràn sang châu Âu. Tất cả những điều này rõ
ràng là đang đe dọa “những thành quả của thời hiện đại”, mà tôi đã đề cập bên
trên.
Những
quy định của đạo đức phải trở thành chìa khóa cho quan hệ với thế giới bên
ngoài
Những suy nghĩ như thế cho
phép chúng ta hiểu Nhật Bản phải làm gì với tình hình ở Biển Đông hiện nay.
Có tin nói rằng ngay trước
cuộc họp thượng đỉnh giữa Nhật Bản, Trung Quốc và Hàn Quốc, bộ trưởng ngoại
giao Trung Quốc, Vương Nghị, đã nhận xét về lo lắng của Nhật Bản: “Nhật Bản thì
liên quan gì tới Biển Đông?” Dường như ông ta cảnh báo Nhật Bản rằng người
ngoài không nên chõ mũi vào những vấn đề này. Rõ ràng là, bộ trưởng ngoại giao
Trung Quốc đã xuất phát từ logic lỗi thời, theo đó những vùng biển mà Bắc Kinh
coi là của mình thì ưu tiên phải dành cho mong muốn của chính phủ Trung Quốc.
Tuy nhiên, như tôi đã nói bên trên, Nhật Bản, Australia
và EU ủng hộ chính sách tự do hành hải của Mỹ. Vấn đề là những nước này đang bảo
vệ “thành quả của thời hiện đại”. Nhân tiện nói thêm rằng, chính phủ Mỹ đã đề
nghị Hàn Quốc hợp tác về tình hình ở Biển Đông, nhưng Seoul không chấp nhận. Có
khả năng là Hàn Quốc đang tìm cách trở về với “thế giới Trung Quốc” như Umesao
đã nói.
Trong lĩnh vực đối ngoại, Nhật
Bản dựa trên quan hệ tương tác với các nước Tây Âu, Mỹ và Australia vì nó phù hợp
những quy luật đạo đức, tức là cần phải bảo vệ “thành quả của thời hiện đại”. Đối
với Nhật Bản, đây là một sự tiếp tục của những nỗ lực đáng kinh ngạc mà nước
này áp dụng sau thời kỳ Minh Trị để những giá trị hiện đại cũng là tài sản của
chính mình.
Tình hình ở Biển Đông là một
bài kiểm tra sự tự tin của Nhật Bản trên đường mà trong nước này đã đi trong tất
cả những năm đó. Hiện nay, cần phê phán các nhà ngoại giao Nhật Bản là chính
sách đối ngoại của đất nước mâu thuẫn với đức tin và sự tự tin từng có sau thời
kỳ Minh Trị.
Dịch theo bản tiếng Nga tại địa chỉ: http://inosmi.ru/fareast/20151112/231338999.html
Đã đăng trên: http://www.ijavn.org/2015/11/vntb-sankei-shimbun-cach-tiep-can-hien.html
No comments:
Post a Comment