July 7, 2025

BA BÀI HỌC TỪ SỰ KIỆN MINH TUỆ.

 



Theo dõi hành trình hành giả Minh Tuệ trong hơn một năm qua giúp tôi tổng kết được ba bài học cốt lõi sau đây:

 Bài học thứ nhất: Càng ít ham muốn, càng ít sở hữu thì càng hạnh phúc. 

Sư Minh Tuệ chỉ có 3 y, 1 bát nhưng nhìn Ông, tôi thấy nét mặt Ông lúc nào cũng ngời sáng và phảng phất nụ cười hạnh phúc, viên mãn. Đấy là điều gây ấn tượng nhất đối với tôi và tôi rút ra được kết luận: Biết đủ chính là hạnh phúc! 

Tôi không phải người tu hành, càng không phải là người tu theo hạnh đầu đà, tôi không thể sống với 3 y, 1 bát như hành giả Minh Tuệ; nhưng từ ngày xuất hiện hiện tượng Minh Tuệ thì tôi càng tin tưởng tuyệt đối rằng mình không cần phải mua một chiếc I-phone đời mới mà mình không sử dụng hết chức năng, khi thấy một chiếc xe con bóng lộn vọt qua, hay thấy một ngôi biệt thực hoành tráng tôi không còn ao ước có nó nữa. Cuộc sống vì thế mà cũng nhẹ nhàng hơn hẳn. 

Vì không phải là người tu hành cho nên tôi phải làm việc để nuôi mình và chăm lo cho những người phụ thuộc vào mình, nhưng từ ngày xuất hiện hiện tượng Minh Tuệ thì tôi càng tuyệt đối tin tưởng rằng mình chỉ nên làm những việc chính trực, “tự lợi và lợi tha”. Tôi phải coi mình là kênh dẫn để của cải đi qua tôi và tới những người khác: những người cộng tác với tôi, những bạn hàng của tôi và người tiêu dùng của tôi. Nói theo thuật ngữ kinh tế là làm gia tăng giá trị cho người tiêu dùng. Tôi phải tính toán và sắp xếp quy trình sản xuất tối ưu nhất và mang lại nhiều lợi nhuận nhất, để có thể mở rộng hơn nữa quá trình sản xuất, nhằm tạo ra nhiều việc làm hơn nữa.Nhưng tôi không chấp trước vào kết quả và cũng sẽ không quá đau khổ khi kết quả không được như ý. Tôi đã chứng kiến nhiều lần những món tiền không ngờ tới đột nhiên đến với mình và cũng nhiều lần những món tiền lớn đội nón ra đi mà không một lời báo trước. Tóm lại tôi để cho kết quả diễn ra một cách tự nhiên, cái gì của mình thì sẽ là của mình, cái gì không phải của mình thì có tranh giành rồi cũng sẽ mất. Tôi đã tới cuộc đời này với tiếng khóc oe oe và hai bàn tay trắng của chính mình và sẽ rời khỏi cuộc đời trong tiếng khóc nỉ non của vài người khác và đôi bàn tay trắng của chính mình, cho nên không cần phải quá vui vì có nhiều tiền hoặc quá buồn vì chẳng có đồng nào. Biết đủ chính là đủ và là hạnh phúc! 

Bài học thứ hai: Càng ít mong muốn kiểm soát hay tạo ảnh hưởng lên người khác thì càng hạnh phúc. 

Hành giả Minh Tuệ nói đại ý: Ông không có đệ tử, không có chùa và không giảng Pháp cho bất cứ người nào. Tôi hiểu rằng, Phật pháp đã được trình bày trong rất nhiều Kinh sách, người nào muốn thực thu thì đều có thể tham khảo, chứ Ông không muốn kiểm soát hay tạo ảnh hưởng hoặc hướng dẫn người nào đó tu theo cách của mình. 

Trước khi hành giả Minh Tuệ xuất hiện tôi đã nhận thức được rằng, tại mỗi khoảng khắc, người ta không thể thực sự khác với con người mà họ đang là. Nếu họ có thể khác thì họ đã khác rồi. Và thật phi lý khi lên án hành vi của con người bằng cách so sánh nó với hành vi lý tưởng mà tôi nghĩ là họ nên làm. Sau khi hành giả Minh Tuệ xuất hiện thì tôi càng nhận thức rõ được bốn sự kiện sau đây: 

Thứ nhất, tôi sinh ra trong gia đình tôi, ở vùng quê tôi, được giáo dục theo một truyền thống của quê tôi, thế thì tại sao tôi lại lấy cái khuôn mẫu đạo đức mà tôi cho là “đúng” để chụp lên lời nói và hành vi của một người sinh ra trong một gia đình khác, ở một vùng quê khác, được giáo dục theo một truyền thống khác hẳn với tôi và nói rằng họ “sai”?

Thứ hai, giả sử quan niệm của tôi là hoàn hoàn toàn “khoa học” hoàn toàn “đúng” và tôi muốn người kia sửa đổi cách sống theo lối “khoa học”, nhưng nếu tâm tôi không đủ từ bi, lời nói của tôi không đủ yêu thương và hoà ái (thực ra tôi chưa đạt được như thế) mà mang theo bản ngã, áp đặt “cái biết” của mình, và muốn kiểm soát người khác thì người kia sẽ phản ứng và như thế người kia sẽ không thay đổi, nhưng cả hai chúng tôi đều rơi vào tình trạng đối đầu không cần thiết, không có lợi cho bất cứ người nào.

Thứ ba, dù tôi có không thích lời nói và hành vi của người kia thì bản thân chúng cũng không có chút năng lượng nào. Nếu tôi tức giận thì chính là tôi đã cung cấp năng lượng cho chúng và chúng sẽ bám lấy tôi. Phản ứng của tôi càng tiêu cực thì tôi càng cung cấp cho chúng nhiều năng lượng hơn và chúng sẽ làm tôi khó chịu hơn và trong thời gian lâu hơn. Lâu dần, những cái đó sẽ tích lại và làm cho tôi bị bệnh, ví dụ như mất ngủ, đau dạ dày, đau tim, trầm cảm hay các bệnh nan y khác. Đấy là tôi tự chiêu mời những rắc rối vào mình!

Và thứ tư, chính tôi cũng biết những tật xấu của mình và muốn sửa đi, nhưng khó lắm, những người khác chắc chắn cũng gặp tình trạng tương tự: Giang sơn dễ đổi, bán tính khó dời. Không thể sửa được người khác nhưng lại muốn sống yên ổn, hoà thuận với họ thì tôi phải thay đổi chính mình, nói chữ là tu tâm, tôi phải trở thành một cái gương: nhìn thấy hết, nghe thấy hết, biết hết nhưng không nhận xét, không phê phán… mà chấp nhận con người đó như họ đang là. Còn nếu cao hơn nữa thì tôi nên cám ơn người đó vì họ đã tạo ra chướng ngại để tôi phải vượt qua, đề tôi buông bỏ mọi định kiến, Phật giáo gọi là chấp trước và vươn tới trạng thái bất động tâm trước tất cả những biến động của cuộc đời.

Buông bỏ định kiến/chấp trước là bình an và hạnh phúc. 

Bài học thứ ba: Càng từ bi với người khác thì càng hạnh phúc. 

Hành giả Minh Tuệ nói đại ý: Người ta coi Ông là cái ATM di động ông cũng không có ý kiến gì, miễn họ thấy vui là được. Tôi cho rằng đấy là Ông đang thể hiện tư tưởng quan trọng nhất của những người Thầy vĩ đại nhất của nhân loại: Tất cả chúng ta đều sinh ta từ một Cội Nguồn. Cho nên hầu như tất cả mọi người Việt Nam dù không  quy y vẫn tự gọi mình là Phật tử (con của Phật), còn các Kitô hữu thì tự gọi mình là “anh em trong Thiên Chúa” và tất cả người Việt Nam đều coi những người Việt Nam khác là đồng bào (cùng trong một bọc). Tất cả mọi người đều sinh ra từ một Cội Nguồn, cho nên để dễ hình dung có thể coi tất cả mọi người đều là những chiếc lá trên cái Cây Sự Sống. Mỗi cái lá đều có trách nhiệm vươn ra ngoài ánh sáng, nhưng không được cản trở những cái lá khác vươn ra ngoài ánh sáng, giúp đỡ những cái lá khác thu thêm nhựa sống là giúp đỡ chính mình. Mọi người đều sinh ta từ một Cội Nguồn, cho nên không thể giúp đỡ người khác mà không giúp đỡ chính mình; như thể ta ném một hòn sỏi xuống ao, những vòng tròn lan toả từ trung tam rồi sẽ lan tới chỗ mình đứng.  

Nhưng vào thời mạt pháp – chưa rõ bây giờ đã là đỉnh điểm của mạt pháp hay chưa - người ta không còn nghĩ như thế nữa. Mỗi người đều tự coi mình là  tách rời khỏi những người khác và tìm cách sống theo lối mà gọi một cách nhẹ nhàng là “khôn vặt”, còn nếu gọi đúng tên thì phải là “người coi người là kẻ thù”. Người coi người là kẻ thù cho nên người ta mới bán sữa giả, thuốc giả, gia vị chứa hoá chất độc hại, màu thực phẩm nhưng thực chất là hoá chất dùng trong công nghiệp… cho nhau. Họ tưởng thế là mình “khôn”. Nhưng anh bán sữa giả cho con tôi thì tôi bán thuốc giả cho bố anh; anh bán rau vừa phun thuốc trừ sâu cho tôi thì tôi bán cá ngâm hoá chất cho anh. Tóm lại, chúng ta lừa nhau, nhưng thực chất là đang tự lừa mình. Cho nên các vị Thầy vĩ đại của nhân loại mới nói: Không thể làm tổn thương người khác mà không làm tổn thương chính mình.  

Khi “người coi người là kẻ thù” thì phải cần luật pháp để ngăn chặn, răn đe. Nhưng tâm người ta bất chính thì khi không có người nhìn thấy họ vẫn tìm cách “khôn vặt”, tìm cách làm hại người khác để thủ lợi.  

Tôi không phải là người ban hành luật pháp, cũng không phải là người thực thi pháp luật và tôi cũng biết rằng trong quá khứ mình cũng đã từng “khôn vặt” như thế. Tôi đã từng dùng thước đo đạo đức của nhân loại – đang trượt dốc hàng ngày – để đo lường chính mình, và cho rằng mình tốt hơn người khác, chứ không dùng tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn để đo lường mình. Tôi biết rằng mình cũng có đóng góp một chút sóng cho nên mới tạo ra trận bão của ngày hôm nay, cho nên tôi không oán trách ai. Như Đức Phật nói: Mọi người đều do vô minh cho nên mới làm những việc như thế. Tôi cũng đã từng là người vô minh như thế. Hành giả Minh Tuệ đã giúp tôi nhìn lại chính mình, giúp tôi sống chính trực hơn và cố gắng phát phóng tâm từ tới mỗi người tôi gặp hàng ngày. Tôi chỉ có thể làm được như thế thôi!  

Đây là ba bài học tôi rút ra được từ hiện tượng Minh Tuệ. Ngày mai, thậm chí ngay hôm nay, hành giả Minh Tuệ có thể không xuất hiện công khai nữa, hoặc sẽ ẩn tu ở nơi nào đó hay thậm chí là hoàn tục thì ba bài học: muốn ít, buông bỏ định kiến/chấp trước, từ  bi với tất cả mọi người cũng sẽ mãi mãi đi cùng với tôi.

July 5, 2025

Phúc Âm theo Judas

 Trò chuyện với Chat GPT



Hỏi: Xin hỏi tại sao bây giờ lại xuất hiện The Gospel of Judas?

Trả lời: "The Gospel of Judas" (Phúc Âm Giu-đa) xuất hiện trở lại trong thời hiện đại là một sự kiện gây chấn động học giới và giới thần học. Tuy nhiên, văn bản này không phải là mới được viết, mà là một văn bản cổ, từng bị thất truyền hàng thế kỷ, cho đến khi được khám phá lại vào thế kỷ 20 và công bố rộng rãi vào năm 2006. Dưới đây là lý do vì sao "Phúc Âm Giu-đa" lại xuất hiện trở lại vào thời điểm gần đây:

1. Lịch sử thất lạc và phát hiện

 Nguồn gốc: Văn bản gốc được viết bằng tiếng Coptic, khoảng thế kỷ thứ III – IV, nhưng được cho là bản dịch từ nguyên bản tiếng Hy Lạp cổ khoảng năm 150–180 sau Công nguyên.

 Phái giáo phái: Văn bản này thuộc về nhóm văn chương ngộ đạo (Gnostic) — một nhánh Kitô giáo sơ khai bị Giáo hội chính thống xem là tà giáo.

 Bị chôn vùi: Trong quá trình Giáo hội chính thống loại bỏ các sách ngộ đạo ra khỏi Tân Ước, nhiều văn bản như thế đã bị tiêu hủy hoặc thất lạc.

 Phát hiện: Một bản sao của "The Gospel of Judas" được phát hiện vào cuối những năm 1970 ở Ai Cập, trong một hang động. Tuy nhiên, bản thảo này đã qua tay nhiều người sưu tầm, bị hư hỏng và phải mất hàng chục năm để phục hồi, xác minh và dịch thuật.

 2. Tại sao được công bố vào năm 2006?

Sau nhiều năm đàm phán giữa các nhà sưu tầm, các tổ chức học thuật, và quá trình phục chế, National Geographic Society đã tài trợ để bảo tồn, dịch thuật và công bố văn bản vào năm 2006.

Lý do công bố:

Đóng góp vào việc nghiên cứu lịch sử Kitô giáo sơ kỳ.

Là một ví dụ sống động về đa dạng niềm tin và quan điểm thần học trong giai đoạn hình thành Kitô giáo.

Khơi gợi lại câu hỏi về vai trò của Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, người bị xem là kẻ phản bội trong truyền thống chính thống.

 3. Nội dung gây tranh cãi

Trong văn bản này, Giu-đa không bị mô tả như kẻ phản bội, mà là người duy nhất hiểu được ý định thật sự của Chúa Giê-su.

 Giê-su được cho là nhờ Giu-đa giúp mình giải thoát khỏi thân xác để linh hồn có thể trở về cõi ánh sáng — một quan điểm phù hợp với tư tưởng ngộ đạo.

 Điều này thách thức trực tiếp giáo lý chính thống về sự phản bội và cái chết của Giê-su.

 4. Ý nghĩa hiện đại

 Sự xuất hiện của văn bản này phản ánh một làn sóng quan tâm đến các văn bản ngoài Kinh Thánh (apocryphal texts) như Phúc Âm Thomas, Phúc Âm Maria, v.v.

 Nó góp phần vào cái nhìn đa chiều hơn về lịch sử Kitô giáo, không chỉ dựa trên Kinh Thánh chính thống.

 Ngoài ra, nó khơi dậy các câu hỏi triết lý – thần học sâu sắc về vai trò của cái ác, sự phản bội và tự do ý chí.

 Kết luận

 "The Gospel of Judas" xuất hiện trở lại không phải vì nó mới, mà vì một bản sao cổ đã được tìm thấy, phục hồi và công bố vào đúng lúc con người hiện đại ngày càng cởi mở hơn với các nguồn văn bản phi chính thống. Văn bản này không làm lung lay Kinh Thánh chính thống, nhưng là một mảnh ghép quý giá trong bức tranh toàn cảnh về lịch sử đức tin và tư tưởng con người.

 PHÚC ÂM GIU-ĐA – TÓM LƯỢC NỘI DUNG

 Giới thiệu chung

 Phúc Âm Giu-đa là một văn bản cổ ngộ đạo, được cho là xuất hiện vào khoảng giữa thế kỷ II sau Công nguyên. Văn bản này được viết dưới hình thức đối thoại giữa Chúa Giê-su và Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, và đã từng bị Giáo hội chính thống xem là tà giáo. Nội dung văn bản thể hiện một quan điểm khác biệt sâu sắc so với các Phúc Âm trong Tân Ước, đặc biệt là trong cách nhìn nhận vai trò của Giu-đa và cái chết của Chúa Giê-su.

 I. Giu-đa: Môn đồ được lựa chọn, không phải kẻ phản bội

Trong văn bản này, Giu-đa không phải là kẻ phản bội đơn thuần như cách ông được mô tả trong các Phúc Âm chính thống. Trái lại, ông được Giê-su chọn riêng và giao phó một vai trò đặc biệt: giúp Giê-su giải thoát khỏi thân xác vật chất để linh hồn Ngài có thể trở về với Cõi Thượng giới.

Giê-su nói với Giu-đa:

“Ngươi sẽ vượt trên tất cả bọn họ, vì ngươi sẽ hy sinh con người mà Ta đang mặc lấy.”

Điều này ngụ ý rằng hành động “phản bội” của Giu-đa không phải là tội lỗi, mà là một hành động cần thiết và được thấu hiểu trong bối cảnh thiêng liêng.

 II. Sự phân tách giữa thân xác và linh hồn – Tư tưởng Ngộ đạo

 Văn bản này đậm chất Ngộ đạo (Gnosticism), một trường phái cho rằng thế giới vật chất là sản phẩm của một vị thần cấp thấp (Demiurge) và rằng linh hồn con người cần được giải thoát khỏi xác phàm để trở về nguồn sáng thuần khiết.

Theo đó:

- Thế giới hiện tại là sai lầm, không phải là sáng tạo hoàn hảo của Thượng Đế.

- Giê-su đến không phải để cứu chuộc tội lỗi qua cái chết, mà để mặc khải cho những ai có khả năng tiếp nhận chân lý.

- Môn đồ chân chính không phải là người tuân theo luật lệ bề ngoài, mà là người có tri thức (gnosis) và có thể tiếp nhận những bí mật về vũ trụ và linh hồn.

 III. Phê phán các tông đồ còn lại và hình thức thờ phụng sai lạc

Phúc Âm Giu-đa thể hiện sự chỉ trích mạnh mẽ đối với các tông đồ còn lại, những người được cho là không hiểu thông điệp thật sự của Giê-su. Trong một phân cảnh, Giê-su cười nhạo họ vì họ tưởng rằng đang dâng hiến đúng cách cho Thượng Đế:

“Các ngươi đang thờ một thần linh sai lạc, thần của thế giới này.”

Theo văn bản, các tông đồ lập nên tôn giáo dựa trên nghi lễ, hy sinh động vật và luật lệ, nhưng họ không hiểu bản thể thật sự của vũ trụ và linh hồn.

 

IV. Vũ trụ quan của Phúc Âm Giu-đa: Cấu trúc các cõi trời

Văn bản mô tả một vũ trụ phức tạp, gồm nhiều thiên thể, thần linh và cõi giới. Trong đó:

- Thượng Đế chân thật (Vô Danh) ở ngoài mọi thế giới, hoàn toàn siêu việt.

- Dưới đó là hàng loạt thiên thể, bao gồm Barbelo, Adamas, và các cặp thần nam-nữ tạo ra các tầng trời.

- Demiurge (Yaldabaoth) là một vị thần cấp thấp tạo ra thế giới vật chất và bị lầm tưởng là “Chúa” của Cựu Ước.

- Giu-đa là người duy nhất được tiết lộ cấu trúc này, một cách nhìn vượt xa tầm hiểu của các tông đồ còn lại.

 V. Số phận của Giu-đa và kết thúc văn bản

Dù được Giê-su ca ngợi là người hiểu được chân lý sâu sắc, Giu-đa không tránh khỏi cái chết. Cuối văn bản, ông trao Giê-su cho các thầy tế lễ, và văn bản kết thúc bằng dòng chữ:

“Và họ bắt đầu nói chuyện với ông như thể ông là một kẻ phản bội.”

Văn bản không nói rõ Giu-đa tự sát như trong Kinh Thánh, mà kết thúc trong sự mơ hồ đầy biểu tượng, để người đọc tự suy ngẫm về cái giá của sự hiểu biết và vai trò nghịch lý của “kẻ phản bội” trong kế hoạch thiêng liêng.

Ý nghĩa thần học và triết lý

1. Giu-đa là người hiểu Giê-su sâu sắc nhất, trong khi những người còn lại chỉ hiểu bề mặt.

2. Sự phản bội không hẳn là xấu, mà là cần thiết để hoàn thành một tiến trình cao hơn.

3. Cái chết của Giê-su không phải để chuộc tội, mà để giải phóng linh hồn khỏi xác phàm – một hành động gợi lên tư tưởng siêu hình sâu sắc.

4. Văn bản đặt lại câu hỏi về bản chất của sự cứu rỗi, phản bội, niềm tin, tôn giáo có tổ chức, và cả khái niệm “Thượng Đế”. 

Kết luận

Phúc Âm Giu-đa là một cánh cửa dẫn đến một dòng tư tưởng thiêng liêng khác biệt – nơi Giu-đa không còn là kẻ phản bội, mà trở thành một người bạn tri âm với sứ mạng linh thiêng. Nó không nhằm thay thế các Phúc Âm chính thống, mà mở rộng hiểu biết về những cuộc tranh luận triết lý – tâm linh thời kỳ đầu Kitô giáo.

Sự xuất hiện trở lại của văn bản này giữa thế kỷ XXI là lời mời gọi con người hiện đại xem xét lại những định kiến tôn giáo, thấu hiểu sâu hơn về vai trò của bóng tối trong tiến trình khai sáng, và nhận ra rằng có những chân lý vượt ngoài hình thức giáo điều.


July 1, 2025

365 CHIÊM NGHIỆM VỀ PHÓ THÁC, CHỮA LÀNH VÀ Ý THỨC của David Hawkins (Tháng 7)

  David Hawkins

Phạm Nguyên Trường dịch


Ngày 1 tháng 7

Hỏi: Những đặc điểm nào tạo điều kiện cho hiểu biết và chuyển hóa?

Trả lời: Cống hiến, dâng hiến, đức tin, cầu nguyện, phó thác và cảm hứng. Khi những rào cản được gỡ bỏ, Sự thật sẽ tự bộc lộ theo lối tự phát.

 Ngày 2 tháng 7

Nhận ra rằng cội nguồn của niềm vui và hạnh phúc vượt trên bản ngã là bước tiến quan trọng. Sau đó, sự tò mò và quan tâm tới biện pháp vươn tới mục tiêu tâm linh sẽ xuất hiện. Niềm tin cũng xuất hiện, rồi được củng cố bằng đức tin và cuối cùng là bằng trải nghiệm. Tiếp theo là tìm hiểu hướng dẫn, thông tin và thực hành những điều đã học được. Do được lôi cuốn mà năng lượng tâm linh tăng lên, tiếp theo là dâng hiến và sẵn sàng buông bỏ mọi chướng ngại.

 Ngày 3 Tháng 7

Cái mà thế giới coi là cỏ dại thì cũng đẹp chẳng khác gì hoa. Thiết kế của bức tượng sống của vạn vật là như nhau, không có phân loại, và mọi thứ được coi là có giá trị hoặc công đức như nhau. Tất cả đều là biểu hiện của Thần tính như là sáng tạo - tất cả đều thiêng liêng và thánh thiện như nhau.

 Ngày 4 Tháng 7

Trong trải nghiệm thông thường của con người, tuyệt đối không có gì có thể sánh được với niềm vui từ sự hiện diện của tình yêu của Thiên Chúa. Để nhận ra sự hiện diện đó thì không có hy sinh nào là quá lớn, cũng không có nỗ lực nào là quá nhiều.

 

Ngày 5 Tháng 7

Những người thực sự thành công không có khuynh hướng hành động ngạo mạn, vì họ không cho rằng mình tốt hơn người khác, mà chỉ là may mắn hơn. Họ nhìn nhận địa vị của mình như là quản lý, là trách nhiệm sử dụng ảnh hưởng của mình vì lợi ích lớn nhất của tất cả mọi người.

 Ngày 6 Tháng 7

Trường năng lượng của chính chúng ta tô màu vạn sự vạn vật.

 Ngày 7 Tháng 7

Thực tại tâm linh là cội nguồn của niềm vui và thỏa mãn lớn hơn những thứ mà thế gian có thể cung cấp. Nó là vô tận và luôn sẵn có trong hiện tại chứ không phải trong tương lai. Nó thực sự thú vị hơn vì người đó học được cách sống trên đỉnh cao nhất của khoảnh khắc hiện tại, chứ không ở phía sau con sóng (tức là quá khứ) hoặc phía trước con sóng (tức là tương lai). Sống trên đỉnh cao nhất của khoảnh khắc hiện tại có nhiều tự do hơn là trở thành tù nhân của quá khứ hoặc có những kỳ vọng về tương lai.

 Ngày 8 Tháng 7

Mọi người ở một tầng nhất định đều biết rằng họ “tồn tại” – lúc đó bản ngã sẽ lý sự cùn về những chi tiết của định nghĩa, nhưng trò bịp bợm đó không đánh lừa được Đại ngã. Sẵn sàng phó thác tất cả những hoạt động của tâm trí cho Thiên Chúa thì có thể loại bỏ tất cả các nhận dạng sai lầm đó trong một sát na.

 Ngày 9 Tháng 7

Bản ngã nhận được niềm vui và sự thỏa mãn không thể nào lay chuyển được từ khổ đau và tất cả các tầng không chính trực như kiêu hãnh, tức giận, ham muốn, mặc cảm tội lỗi, xấu hổ và đau buồn. Niềm vui bí mật của khổ đau cũng làm cho người ta nghiện. Nhiều người dành cả cuộc đời mình cho những niềm vui này và khuyến khích những người khác làm theo. Muốn chặn đứng cơ chế này, thì phải nhận ra niềm vui của tưởng thưởng và sẵn sàng phó thác cho Thiên Chúa. Vì xấu hổ, cho nên bản ngã che giấu nhận thức có ý thức về những âm mưu của nó, đặc biệt là bí mật của trò chơi trở thành “nạn nhân”.

 Ngày 10 Tháng 7

Trong vũ trụ mà vạn sự vạn vật đều kết nối với nhau, tất cả những cải thiện mà chúng ta thực hiện trong thế giới riêng tư của mình đều có ích cho mỗi ngưới trên thế gian này. Tất cả chúng ta đều nằm trên tầng ý thức tập thể của nhân loại, vì vậy, bất kỳ sự gia tăng nào mà chúng ta đưa vào đều sẽ quay trở lại với chúng ta. Những nỗ lực mang lại lợi ích cho cuộc đời của tất cả chúng ta đều làm cho tầng ý thức của chúng ta tăng lên. Những việc chúng ta làm nhằm phục vụ đời sống sẽ tự động mang lại lợi ích cho tất cả mọi người vì đời sống bao trùm lên tất cả chúng ta. Chúng ta là đời sống. Sự thật khoa học là “cái gì tốt cho bạn thì cũng tốt cho tôi”.

 Ngày 11 Tháng 7

Bằng cách cam kết với sự trung thực ở bên trong, người ta sẽ thấy rõ ràng rằng nền tảng của phản ứng của bản ngã là niềm vui có được từ phản ứng. Thỏa mãn ở bên trong là phần thưởng của than thân trách phận, tức giận, hung hăng, thù hận, kiêu ngạo, mặc cảm tội lỗi, sợ hãi, v.v. Niềm vui bên trong này, mặc dù nghe có vẻ bệnh hoạn, nhưng nó cung cấp năng lượng và lan truyền tất cả những cảm xúc này. Muốn hủy bỏ ảnh hưởng của chúng, thì chỉ cần sẵn sàng từ bỏ và phó thác những niềm vui bí mật, đáng ngờ này cho Thiên Chúa và chỉ hướng đến Thiên Chúa để tìm kiếm niềm vui và hạnh phúc.

 Ngày 12 Tháng 7

Muốn không còn cảm giác nhục nhã, thì cần nhận ra rằng nó được xây dựng trên thái độ kiêu hãnh. Mất địa vị sẽ làm ngưới ta đau đớn đến mức bản ngã được xây dựng trên thái độ kiêu hãnh coi nó như là chỗ dựa của lòng tự trọng. Nếu không có thái độ kiêu ngạo theo lối ái kỷ, thì sai lầm hay phản hồi tiêu cực sẽ chỉ được trải nghiệm như là nuối tiếc và được coi là sự yếu đuối và dễ mắc sai lầm của con người. Sai lầm giúp người ta có thái độ khiêm tốn.

 Ngày 13 Tháng 7

Buông bỏ là quá trình không chống cự hay bám víu vào khoảnh khắc, diễn ra liên tục; và thay vào đó, liên tục phó thác nó cho Thiên Chúa. Do đó, chú ý tập trung vào quá trình buông bỏ chứ không phải vào nội dung của “cái” đang được buông bỏ.

 Ngày 14 Tháng 7

Mục đích của Bản đồ Ý thức là tạo ra bối cảnh để nhìn và trải nghiệm thế giới, đồng thời nhận thấy rằng có những con đường hoàn toàn mới bắt đầu tự động mở ra.

 Ngày 15 Tháng 7

Tự nó tức giận chỉ đơn giản là một cảm xúc chủ quan, nó không thực sự làm được bất cứ điều gì trên thế gian này, tương tự như sử dụng lý trí và thái độ kiềm chế. Bản ngã dùng tức giận thay cho dũng cảm, mà muốn dũng cảm thì chỉ cần kiên quyết, kiên định hay cam kết.

 Ngày 16 Tháng 7

Nỗ lực phát triển tâm linh là món quà tuyệt vời nhất mà một người có thể trao tặng cho thế gian. Nó thực sự nâng toàn bộ nhân loại lên ngay từ bên trong, vì đấy chính là bản chất của sức mạnh bên trong. Sức mạnh bên trong phát phóng và được chia sẻ, trong khi lực lượng bên ngoài thì có giới hạn, tự hủy hoại và phù du. Mọi suy nghĩ, lời nói hay hành động tử tế và yêu thương đều tạo được ảnh hưởng tinh tế và ở tầng tiềm thức lên toàn bộ xã hội.

 Ngày 17 tháng 7

Bản ngã bám víu vào cảm xúc, nó gắn bó mật thiết với những định vị của nó; nó giả vờ nghĩ rằng nó không có lựa chọn nào khác. “Phó thác cho Thiên Chúa” có nghĩa là thôi hướng tới bản ngã để tìm an ủi và cảm giác hồi hộp; phó thác cho Thiên Chúa thì sẽ khám phá được niềm vui bất tận và thanh thản. Nhìn vào bên trong là tìm ra nguồn gốc cơ bản, luôn luôn hiện hữu của sự soi sáng của chính tâm trí.

 Ngày 18 tháng 7

Bí mật thực sự quan trọng đầu tiên của chúng ta là đảo ngược nhận thức của thế gian về nguyên nhân và kết quả. Nguyên nhân, đó là sức mạnh bên trong, là “ở đây”. Những thứ chúng ta thấy “ngoài kia” chỉ đơn giản là hậu quả. Nó là tự động. Nó không thể không xảy ra vì những quy luật phổ quát của đời sống. Thế giới thường ganh tị những điều không đáng ganh tị khi họ ao ước kết quả. Họ cố gắng bắt chước, nhưng lại không biết bắt chước cái gì. Muốn tạo được hiệu quả trong cuộc sống của chúng ta, chúng ta cần bắt chước nguyên nhân, chứ không phải kết quả.

 Ngày 19 tháng 7

Các sự kiện trên thế gian kích hoạt các phản ứng dựa trên tri giác. Đó là một nhà hát tuyệt vời, luôn mời gọi những biểu hiện của tri giác, ảo tưởng và phóng chiếu các định vị. Người ta có thể tắt tivi và tránh xa nó hoặc coi nó chỉ như một công cụ học tập quan trọng.

 Ngày 20 tháng 7

Dâng hiến kích hoạt và trao quyền cho ý chí, và nó đáp lại cùng với cảm hứng, và sẽ dẫn đến sự chiếu sáng của hồng ân Thiên Chúa. Ý chí cá nhân hòa tan vào Ý chí Thiêng liêng và tia sáng dẫn đến quá trình tìm kiếm và tìm hiểu tâm linh là món quà Thiêng liêng.

 Ngày 21 Tháng 7

Người tiến hóa về mặt tâm linh là người có ít mong muốn hoặc chấp trước, là người tương đối miễn nhiễm với đau buồn, vì trải nghiệm cội nguồn của hạnh phúc bắt nguồn từ bên trong chứ không phụ thuộc vào bên ngoài. Nếu cội nguồn của hạnh phúc được sở đắc thông qua cơ chế của bản ngã, thì đấy là hình ảnh, hệ thống niềm tin và các giá trị được phóng chiếu ra bên ngoài chứ không được xây dựng trên chính Thực tại Tuyệt đối, không thể bị tổn thương trước mất mát. Các đối tượng, phẩm chất hoặc các mối quan hệ được đánh giá quá cao là do chấp trước và phóng chiếu các giá trị diễn ra sau đó.

 Ngày 22 Tháng 7

Dâng hiến làm tan rã sợ hãi, nghi ngờ và do dự; và nó làm rõ sự không chắc chắn. Ý định cũng trở nên mạnh mẽ hơn, niềm tin vào Thiên Chúa cũng được tăng cường. Lúc đó sẽ xuất hiện quyết định ở bên trong là hoàn toàn phó thác chính mình cho Thiên Chúa.

 Ngày 23 tháng 7

Linh hồn và Tâm là một. Tâm chứ không phải tâm trí ở với Thiên Chúa. Khám phá Tâm của chính mình là khám phá Thiên Chúa.

 Ngày 24 tháng 7

Người ta có thể tự hỏi, có đáng từ bỏ Thiên Chúa vì điều nay hay không? Vì vậy, định vị của bản ngã là có giá, đó là nơi cần có thái độ sẵn sàng. Mỗi định vị đều dựa trên giả định nói rằng thực hiện nó thì sẽ có hạnh phúc. Vì vậy, nó chẳng có giá trị gì ngoài vọng tưởng cho rằng nó sẽ mang lại hạnh phúc.

 Ngày 25 tháng 7

Thành công tự động đến nếu biết cần phải tìm ở đâu. Không phải tìm cái gì mà là tìm ở đâu. Chúng ta không nhìn vào những thứ chúng ta có, cũng như những việc chúng ta làm, mà nhìn vào con người mà chúng ta đang là. Một khi chúng ta tìm thấy bên trong chính mình những thứ chúng ta đã và đang tìm kiếm, thì chúng ta sẽ không cần phải mất công tìm kiếm ở “ngoài kia” nữa.

 

Ngày 26 tháng 7

Thế giới của con người cũng giống như địa ngục, với vô vàn cơ hội và lựa chọn, từ tăm tối nhất tới cao quý nhất, từ tội ác đến cao thượng, từ sợ hãi đến can đảm, từ tuyệt vọng đến hy vọng, và từ tham lam đến từ thiện. Do đó, nếu mục đích của trải nghiệm trong cõi người là tiến hóa, thì thế giới này hoàn hảo theo đúng nghĩa của từ này.

 Ngày 27 tháng 7

Chúng ta không thể để cho tâm trí tạo ra một hệ thống niềm tin mà không thách thức nó. Nếu tâm trí đã và đang chống lại chúng ta một cách vô thức, và chúng ta nhận thức được sức mạnh của nó, thì chúng ta hoàn toàn có thể xoay chuyển tình thế và sử dụng sức mạnh đó vì lợi ích của chính chúng ta. Sức mạnh từng làm hại chúng ta giờ đây có thể mang lại lợi ích khi chúng ta chủ động tận dụng sức mạnh của tâm trí.

 Ngày 28 tháng 7

Bản chất của trường năng lượng của tình yêu đã làm cho người ta thỏa mãn rồi. Người ta nhận ra rằng tình yêu luôn hiện hữu ngay bên cạnh và yêu thì sẽ được yêu. Mặc dù tình yêu ban đầu có thể là có điều kiện, nhưng với ý định tâm linh, nó sẽ trở thành một cách sống và cách cư xử với đời sống trong tất cả những biểu hiện của nó.

 Ngày 29 tháng 7

Cái mà bản ngã bằng tất cả sức mạnh của mình cũng không thể nâng lên được lại chỉ nhẹ như lông hồng trước ân sủng của Thiên Chúa.

 Ngày 30 tháng 7

Nhìn vào những người mà chúng ta từng coi là kẻ thù và đối thủ, hãy coi họ chỉ đơn giản là nguồn cảm hứng. Cái mà họ thách thức nằm ở bên trong chúng ta - chứ không phải chúng ta chống lại họ.

 Ngày 31 tháng 7

Khắc khổ thực sự chỉ đơn giản là tiết kiệm nỗ lực. Không phải là của cải mà người ta có mà là tầm quan trọng hoặc giá trị được phóng chiếu lên của cải. Vì vậy, người ta khuyên nên “mặc thế giới như một bộ quần áo mỏng”.



June 3, 2025

365 CHIÊM NGHIỆM VỀ PHÓ THÁC, CHỮA LÀNH VÀ Ý THỨC của David Hawkins (Tháng 6)

 David Hawkins

Phạm Nguyên Trường dịch



Ngày 1 tháng 6

Lối sống chiêm nghiệm có thể ví với chuyển quan tâm từ chi tiết sang “bức tranh rộng lớn” sẽ tạo điều kiện cho chúng ta nhận thức được trường bối cảnh im lặng bao trùm. Nó “có” phẩm chất tổng thể của bầu không khí mà không đi sâu vào chi tiết cụ thể, và do đó, trực giác được những điều tổng quát hơn là suy nghĩ hay phân tích. 

Sự chống đối của bản ngã/tâm trí là nó sợ nó có thể “bỏ lỡ” một điều gì đó, vì nó nghiện xử lý các chi tiết của hình tướng, đó là sức hấp dẫn và thu hút của thế gian. “Từ bỏ thế gian” có nghĩa là rút bớt năng lượng khỏi thế gian và từ chối các hoạt động đòi hỏi sự chú ý đến những chi tiết cụ thể, do đó, sống trong Đại ngã chứ không sống trong thú vui của tự ngã.

Ngày 2 tháng 6

Chỉ cần rơi vào trạng thái rất cao trong một khoảnh khắc là có thể hoàn toàn thay đổi định hướng đối với cuộc đời, cũng như mục tiêu và các giá trị của người đó. Có thể nói rằng không còn con người mà người đó đã là nữa, và một người hoàn toàn mới được sinh ra từ trải nghiệm đó. Những thành công gặt hái được bằng mồ hôi và nước mắt trên con đường tâm linh chính là cơ chế tiến hóa tâm linh.

 Ngày 3 tháng 6

Tiến hóa tâm linh là kết quả của việc loại bỏ những chướng ngại chứ không phải là thủ đắc bất cứ điều gì mới mẻ. Sùng kính tạo điều kiện buông bỏ những phù phiếm của tâm trí và vọng tưởng để tâm trí dần dần trở nên tự do hơn và cởi mở để đón nhận ánh sáng của Sự Thật.

 Ngày 4 tháng 6

Chìm đắm trong mặc cảm tội lỗi là cung cấp dưỡng chất cho bản ngã và là một thú vui. Vì vậy, phải sẵn sàng buông bỏ nó.

 Ngày 5 tháng 6

Để cho khả năng sống sót phụ thuộc vào một thứ gì đó bên ngoài mình sẽ làm cho người ta trở thành bất lực, trở thành nạn nhân và yếu đuối; đấy là do đã phóng chiếu cội nguồn sức mạnh của mình vào một thứ gì đó nằm bên ngoài mình.

 Ngày 6 tháng 6

Khi nhận thức tâm linh thăng lên, dòng chảy của năng lượng tâm linh tăng lên và nó cho phép siêu việt những trở ngại mà trước đó dường như không thể vượt qua. Khi những hấp dẫn và cảm xúc của thế gian giảm dần, thì người ta ngày bị cuốn hút tới những phẩm chất như cái đẹp, đáng yêu và hòa bình, chứ không còn bị cuốn hút bởi “những đồ vật” hoặc lợi ích nữa. Tha thứ trở thành thói quen và sự ngây thơ bẩm sinh của vạn sự vạn vật đều tỏa sáng. Giáo lý  của các thánh nhân và những người thầy vĩ đại trở thành tài sản riêng của mình, từ bên trong.

 Ngày 7 tháng 6

Biên pháp chữa lành toàn thể nhân loại xuất phát từ tâm từ bi, vô điều kiện, bao trùm lên tất cả.

 Ngày 8 tháng 6

Trải nghiệm của chúng ta về thế giới và cuộc sống hoàn toàn là kết quả của niềm tin và những định vị ở bên trong. Sẵn sàng buông bỏ tất cả những định kiến là do có tình yêu và sự kính trọng dành cho Thiên Chúa, và rồi, thái độ khiêm tốn sẽ mở ra những cánh cửa để đi vào sự huy hoàng của thực tại, đó là mặc khải của Đại ngã. Tình yêu là chất xúc tác kỳ diệu, nó mang lại cho người ta nhận thức. Cuối cùng, đức tin được thay thế bằng sự chắc chắn, và do đó, mới nói rằng những người tìm kiếm Thiên Chúa sẽ tìm được Ngài.

 Ngày 9 tháng 6

Tương tự như vật chất và năng lượng, sự sống không thể bị phá hủy, nó chỉ chuyển từ hình tướng này sang hình tướng khác mà thôi. Như vậy, chết thực ra chỉ là rời bỏ cơ thể vật lý này. Tuy nhiên, ý thức về bản sắc vẫn không bị gián đoạn. Các trạng thái của “tôi” (tự ngã) là bất biến và tiếp tục sau khi đã tách ra khỏi cơ thể vật lý; tức là phải có là một “người” đi lên thiên đàng hoặc các cõi khác hoặc lựa chọn tái sinh.

 10 tháng 6

Không đạt được mục tiêu dẫn đến thất vọng và phẫn nộ.

 Ngày 11 tháng 6

Trở thành người tốt nhất nhằm “phục vụ lợi ích cao nhất” là phù hợp với tầng ý thức giữ thế thượng phong của người quan sát. Không có câu trả lời duy nhất dành cho tất cả mọi người.

 Ngày 12 tháng 6

Sự sống không có bất kỳ ý kiến nào; nó chỉ đang là. Sự sống dễ dàng và nhanh chóng chuyển từ hình tướng này sang hình tướng khác mà không có phản ứng hoặc kháng cự bẩm sinh. Sự sống thậm chí không phản ứng trước sự thay đổi của hình tướng. Sự sống, tương tự như ánh sáng, bẩm sinh là vô hình tướng và vượt trên ưa thích, phản kháng hoặc phản ứng.

 Ngày 13 tháng 6

Hòa điệu cuộc đời với ý định tâm linh sẽ làm gia tăng ý nghĩa và vai trò quan trọng của nó. Trong khi đời sống của bản ngã/cơ thể/tâm trí là hạn chế và giả tạm, đời sống tâm linh là vĩnh cửu, và do đó, mức độ quan trọng của nó làm lu mờ những lợi ích nhất thời trong việc thỏa mãn bản ngã. Lúc đó, cái thấp kém hơn sẽ được buông bỏ để làm những công việc lớn lao hơn, bằng cách hòa điệu, cam kết và thỏa thuận - bởi vì đấy là tự do lựa chọn chứ không phải bị áp đặt, cho nên sẽ làm giảm sức kháng cự.

 Ngày 14 tháng 6

Khi tâm trí ngừng huyên thuyên, người ta sẽ nhận thức được rằng mình là đời sống. Người ta sẽ chìm ngập vào trong đó chứ không nổi trên trên bề mặt, không huyên thuyên về nó nữa. Ngược đời là, thôi huyên thuyên về đời sống lại tạo điều kiện cho người đó tham gia một cách trọn vẹn vào cuộc đời. Khi thói ích kỷ giảm đi, thì niềm vui của tự do và dòng chảy của cuộc đời sẽ cuốn người đó vào phó thác hoàn toàn. Lúc đó người ta sẽ ngừng phản ứng trước cuộc đời để có thể tận hưởng nó với tâm thanh thản.

 Ngày 15 tháng 6

Chỉ có trong ý nghĩ của tâm trí mới có không hoàn hảo. Trong thế giới như nó đang là không hề có bất cứ không hoàn hảo nào.

 Ngày 16 tháng 6

Không thể hỏi trừ khi tiềm năng của câu trả lời đã sẵn sàng.

 Ngày 17 tháng 6

Bằng cách yêu thương tha nhân, chúng ta sẽ khám phá ra rằng tình yêu và tình thân ái đang bao bọc chúng ta. Khi chúng ta hỗ trợ đời sống một cách cởi mở mà không mong cầu lợi ích, thì đời sống sẽ hỗ trợ chúng ta. Khi chúng ta không dùng lợi ích như là động cơ, đời sống sẽ đáp lại với sự hào phóng mà ta không ngờ tới. Và khi chúng ta nhận thức theo cách này, điều kỳ diệu sẽ bắt đầu xuất hiện trong cuộc đời của những người khao khát tâm linh tận tâm.

 Ngày 18 tháng 6

Khi người ta thừa nhận rằng họ bất lực trước một điều gì đó, thì người đó không những không phản ứng yếu mà lại phản mạnh trước bài kiểm tra cơ bắp.

 Ngày 19 tháng 6

Nếu không có ý thức, chúng ta sẽ không “biết” hoặc thậm chí “không biết rằng mình biết,” vì vậy ý ​​thức là nhận thức có thể xác định được về tồn tại, không phụ thuộc vào nội dung của tồn tại. Như vậy là, ý thức có thể được chấp nhận như là thực tại hiển nhiên, không cần Thần thánh (theo lời khuyên của Đức Phật). “Là” là một chuyện; biết rằng mình “là” rõ ràng đòi hỏi phẩm chất siêu nghiệm hơn.

 Ngày 20 tháng 6

Tôi, chính tôi, thực sự không biết cái gì là thật, bởi vì trong trường hợp tốt nhất, tâm trí chỉ có những ấn tượng và giả định. Đời sống chỉ “có ý nghĩa” khi nhìn lại.

 Ngày 21 tháng 6

Việc lựa chọn một hướng dẫn tâm linh cơ bản làm phương hướng sống trên thực tế sẽ trở thành một tập hợp các thái độ làm thay đổi nhận thức. Nó là một cách định vị chính mình và gắn bó hơn với cuộc đời chứ không phải là tập hợp các hệ thống niềm tin tuyến tính. Thái độ có xu hướng khái quát thành sáng suốt chứ không phải là nhận thức có thể xác định được.

Ngày 22 tháng 6

Tâm trí khép kín gặp nhiều khó khăn, vì nó bẩm sinh đã là kiêu hãnh.

 Ngày 23 tháng 6

Chuyển hóa liên quan đến việc người đó khẳng định lại rằng họ là cội nguồn hạnh phúc của chính mình, và sức mạnh nằm ở bên trong con người mình.

 Ngày 24 tháng 6

Trở nên có ý thức hơn là món quà tuyệt vời nhất mà bất kỳ người nào cũng có thể trao tặng cho thế gian; hơn nữa, theo hiệu ứng lan truyền, món quà đó sẽ quay trở lại nguồn gốc của nó.

 Ngày 25 tháng 6

Người ta phải nhìn thấu vọng tưởng của tâm trí rằng nó biết tuốt. Thái độ như thế được gọi là “khiêm tốn” và có giá trị vì nó mở ra cánh cửa cho nhận thức rõ ràng, khám phá và cái biết bằng trực giác.

 Ngày 26 tháng 6

Hình thức bên ngoài không phải là bản chất, nhận thức không phải là thực tại và bìa không phải là cuốn sách. Sai lầm thường có tính thuyết phục khá cao, đó là một thực tế khó chịu cần phải tính đến và chấp nhận. Mọi người đều thầm tin rằng quan điểm cá nhân của mình về thế giới là thật, thực tế và chính xác.

 Ngày 27 tháng 6

Sự hiện diện của Thiên Chúa như là tình yêu là tự mặc khải, vì tính nhị nguyên của nhận thức không còn, đấy là kết quả của việc buông bỏ định vị. Vì thế tình yêu là ô cửa giữa miền tuyến tính và phi tuyến tính. Nó là đại lộ lớn dẫn tới việc khám phá ra Thiên Chúa.

 Ngày 28 tháng 6

Thần tính nhận biết thần tính. Do đó, chấp nhận sự thật này đồng nghĩa với việc cảm thấy niềm vui. Không trải nghiệm niềm vui thông qua hiểu biết điều này có nghĩa là bạn đang kháng cự lại nó.

 Ngày 29 tháng 6

Hỏi: Quan điểm giả định có lý nhất về thế giới dành cho đệ tử/người mộ đạo/người tìm kiếm tâm linh là gì?

Trả lời: Chấp nhận rằng “mục đích” thực tế của thế giới là hoàn hảo và chỉ có Thiên Chúa mới biết một cách đầy đủ mà thôi. Coi thế giới, về tổng thể là trung lập, nhưng lợi ích là nó mang lại cơ hội tối ưu cho quá trình phát triển tâm linh và quá trình tiến hóa ý thức. Nó là trường học dẫn tới chứng ngộ và mặc khải Thần tính, nhờ đó ý thức/nhận thức tìm lại được cội nguồn của nó. Vì vậy, tự nó, theo đuổi chứng ngộ là phụng sự thế gian và phụng sự Thiên Chúa.

 Ngày 30 tháng 6

Các trường năng lượng mạnh đến mức chúng thống trị nhận thức của chúng ta. Chúng thực sự là những cổng thông tin, chúng ta chỉ có thể nhìn thấy thế giới qua những cổng này. Chúng ta thường nghe nói rằng đây thực sự chỉ là ngôi nhà gương, và tất cả những gì chúng ta trải nghiệm chỉ là trường năng lượng của chính mình được phản chiếu trở lại thành nhận thức và trải nghiệm.

May 1, 2025

365 CHIÊM NGHIỆM VỀ PHÓ THÁC, CHỮA LÀNH VÀ Ý THỨC của David Hawkins (Tháng 5)

 David Hawkins

Phạm Nguyên Trường dịch

Tháng 5

Ngày 1 tháng 5

Bằng cách buông bỏ, chúng ta sẽ không bị các nguyên mẫu chi phối nữa. Các nguyên mẫu rõ ràng là một tập hợp của các niềm tin và cảm xúc, do đó, chúng cũng giống như bất kỳ những chương trình được cài đặt sẵn nào khác. Người sử dụng cơ chế buông bỏ nhằm thoát khỏi những niềm tin và cảm xúc được lập trình sẵn sẽ có sức mạnh trong quá trình lựa chọn nhằm vượt qua các mô thức nguyên mẫu, chứ không bị chúng điều khiển một cách vô thức nữa. 

Ngày 2 tháng 5

Trong thực tại của phi nhị nguyên, không có đặc quyền, không có được mất, không có thứ bậc. Giống như một cái nút chai trên mặt biển, mỗi linh hồn đều thăng trầm phù hợp với tầng của chính nó trong biển ý thức, đấy là lựa chọn của chính nó, chứ không phải bởi bất kỳ lực lượng hay ưu ái bên ngoài nào. Một số được ánh sáng cuốn hút vào, một số tìm kiếm bóng tối, nhưng tất cả đều diễn ra theo bản chất riêng của nó, đấy là quyền tự do và bình đẳng Thần thánh. 

Ngày 3 tháng 5

Chỉ cần thay đổi động cơ thì đời sống của mỗi người đều sẽ trở thành tâm linh. Liên tục nhận thức được động cơ thực sự của mình sẽ làm cho người ta thấy được định vị và các cặp đối lập, ví dụ như lợi ích và phụng sự hoặc tình yêu và lòng tham. Sau đó, sẽ dễ dàng nhận ra những cặp đối lập này và chúng phục vụ cho công việc tâm linh, vì lúc này người ta đã ý thức được động cơ của mình. 

Ngày 4 tháng 5

Khả năng nhận ra sự thật là tiềm năng trong ý thức của con người, và khi ý thức của tất cả mọi người đều hướng đến mục tiêu chung thì nó sẽ tăng cường trường tổng thể [nhận ra sự thật]. Ở tầng trực giác, mọi người đều biết rằng sự thật hỗ trợ đời sống còn dối trá mang đến chết chóc. 

Ngày 5 tháng 5

Bản ngã rất khôn ngoan. Nó dùng kiêu ngạo tâm linh thay thế cho kiêu ngạo cá nhân. Nó tiếp tục như thế mà không hề nao núng. Nó cho rằng tự mình có hiểu biết tâm linh chứ không nhận ra rằng chính khả năng hiểu biết là món quà tâm linh được Thiên Chúa ban cho. 

Ngày 6 tháng 5

Mọi người thường có ảo tưởng cho rằng những người đã tiến hóa về mặt tâm linh, những người yêu thương không bao giờ có bất kỳ tiêu cực nào, như thể họ đã là những thiên thần. Họ cảm thấy khó chịu vì họ vẫn có những cảm xúc tiêu cực, và sau đó, mặc cảm tội lỗi và tự trách làm cho trầm trọng thêm. Họ cần nhận ra rằng cảm xúc là nhất thời, trong khi ý định tiến hóa của họ là vĩnh viễn. 

Ngày 7 tháng 5

Niềm vui xuất phát từ bên trong mỗi khoảnh khắc của tồn tại chứ không phải từ bất kỳ nguồn bên ngoài nào. 

Ngày 8 tháng 5

Người ta không thể yêu vì có những phẩm chất và khác biệt mà người ta nhận thức được ở người khác. Bằng thái độ trung thực của chính mình và kiểm tra chính tâm trí của mình, sẽ phát hiện được những hạn chế này, đấy thường là những phán xét còn sót lại hoặc ảnh hưởng từ những trải nghiệm trước đó. Chìa khóa để biến tình yêu thành vô điều kiện là sẵn sàng tha thứ để xóa bỏ những do dự hoặc trải nghiệm trong quá khứ, hoặc coi người khác là không đáng yêu. 

Ngày 9 tháng 5

Tiến bộ tâm linh được xây dựng trên nền tảng chấp nhận, nó là tự do ý chí và lựa chọn. Do đó, mỗi người chỉ trải nghiệm thế giới do chính họ lựa chọn. Vũ trụ hoàn toàn không có nạn nhân, và tất cả các biến cố đều là quá trình mở ra của những lựa chọn và quyết định ở bên trong mỗi người. 

Ngày 10 tháng 5

Chấp trước là quá trình làm cho người ta cảm thấy đau khổ vì mất mát, dù chấp trước vào bất cứ thứ gì: bên trong hay bên ngoài; đồ vật, hay quan hệ, địa vị xã hội hay những khía cạnh của đời sống vật chất. Bản ngã tự làm cho nó trở thành bất tử thông qua một mạng lưới phức tạp các giá trị, hệ thống niềm tin và chương trình đã được cài đắt. Vì vậy, nhu cầu nảy sinh và có thêm năng lượng khi chúng được tô điểm và trau chuốt thêm, đôi khi đến mức ám ảnh. 

Ngày 11 tháng 5

Lợi ích của việc chấp nhận khiếm khuyết của chính mình chứ không phủ nhận nó là gia tăng thái độ tự tin ở bên trong, cảm thấy an toàn và gia tăng lòng tự trọng, và thái độ phòng thủ cũng sẽ giảm đáng kể. Một người trung thực với chính mình không dễ bị cảm xúc của người khác làm tổn thương; do đó, sáng suốt không thiên vị mang lại lợi ích tức thời, nó làm giảm những đau đớn về mặt cảm xúc, cả thực tế lẫn tiềm tàng. 

Ngày 12 tháng 5

Đôi khi, người ta ít nhiều đều phải phó thác cho hoàn cảnh và cho rằng đó là nghiệp. Bằng nghiên cứu tâm linh, người ta phát hiện được rằng đó thực sự là nghiệp. Giả sử bạn đang trả nghiệp vì đã từng đối xử tệ bạc với nhiều người! Bây giờ bạn có cơ hội để trải nghiệm cảm giác bị người khác đối xử tệ bạc. Đôi khi, bạn chỉ còn một cách duy nhất là phó thác cho những mô thức nghiệp quả. Không cần phải tin vào nghiệp như một giáo điều tôn giáo để thực hiện bước đi này. Nó đơn giản là chấp nhận quy luật cơ bản của tương tác giữa người với người: “gieo gì gặt nấy”, và hầu hết chúng ta không phải lúc nào cũng là những thánh nhân! 

Ngày 13 tháng 5

Tin rằng người khác “nên” chấp nhận và sống theo tiêu chuẩn, đạo đức, quy tắc ứng xử cũng như cách giải thích thực tại của cá nhân mình là không thực tế và cuối cùng sẽ có hại cho chính mình. Đạo đức được phóng chiếu ra bên ngoài bao giờ cũng được thể hiện bằng từ “nên” và thường dẫn đến oán hận, thù hận, tức giận, hoặc thậm chí là báo thù - và tất nhiên, có thể dẫn đến chiến tranh (ví dụ, quan điểm ngây thơ của người Mỹ, cho rằng tất cả các nước khác đều “nên” là chế độ dân chủ). Mỗi người có thể, bằng lựa chọn của mình, bác bỏ thái độ phán xét mà mình thường có. Kết quả sẽ là sự bình yên cao quý ở bên trong. 

Ngày 14 tháng 5

Cách thoát khỏi xung đột không phải là cố gắng loại bỏ cái tiêu cực, mà thay vào đó: lựa chọn và chấp nhận cái tích cực. Khi quan niệm rằng sứ mệnh của mình trong cuộc đời là tìm hiểu chứ không phải phán xét, thì tất cả các tình thế tiến thoái lưỡng nan về đạo đức đều sẽ được tự động giải quyết. 

Ngày 15 tháng 5

Tình yêu vô điều kiện là cách hiện hữu cùng với cuộc đời, nó nuôi dưỡng, hỗ trợ và bản chất của nó là tha thứ. 

Ngày 16 tháng 5

Cuộc sống của con người cung cấp cơ hội cao nhất cho quá trình tiến hóa tâm linh. Nhận thức thông thường cho rằng các xung đột cá nhân cũng như xã hội/chính trị/tư tưởng là trở ngại cho hòa bình và hạnh phúc. Ngược lại, Đại ngã tâm linh nhìn thấy sự hoàn hảo trong chính thế giới này. 

Ngày 17 tháng 5

Buông bỏ tiêu cực và ích kỷ, quan tâm tới người khác, cảm thấy vui vẻ hơn khi ở bên cạnh họ và lòng tự trọng cao hơn sẽ thay đổi cách đánh giá các mối quan hệ. Khả năng yêu thương tăng lên nhanh chóng. Hầu hết sự buông thả tình dục là nỗ lực nhằm vượt qua những nỗi sợ vô thức và tìm kiếm sự an tâm. Tất cả đều có thể được buông bỏ, để thay thế bằng các mối quan hệ trưởng thành hơn. 

Ngày 18 tháng 5

Phó thác hoàn toàn cho Thiên Chúa sẽ mở ra sự thật; không có gì bị che giấu. Chỉ có bản ngã là mù quáng, và Thực tại nằm ngay bên ngoài tâm trí. Vì sợ trở thành hư vô, ý thức phủ nhận thực tại duy nhất của nó là nó là tất cả - là Toàn thể (Allness) vô biên vô tế, vĩnh viễn, là cội nguồn của tồn tại. 

Ngày 19 tháng 5

Chỉ cần chuyển sự tận tụy với thế gian sang tận tụy với Thiên Chúa và linh hồn là đủ. 

Ngày 20 tháng 5

Công nhận rằng mô tả Thiên Chúa là “quan tòa” là vọng tưởng của bản ngã, bản ngã phóng chiếu mặc cảm tội lỗi từ những lần bị trừng phạt trong thời thơ ấu. Phải nhận ra rằng Thiên Chúa không phải là cha mẹ. 

Ngày 21 tháng 5

Nếu bạn buông bỏ việc cố gắng kiểm soát trải nghiệm của mình trong khoảnh khắc này, và nếu liên tục buông xuôi nó như buông bỏ một nốt nhạc, thì bạn đang sống trên đỉnh cao của hiện tại thường hằng. Trải nghiệm xuất hiện như một nốt nhạc. Ngay giây phút bạn nghe thấy một nốt nhạc, thì nó đã trôi qua. Ngay khoảnh khắc bạn nghe thấy nó, nó đã không còn. Vì vậy, mỗi khoảnh khắc đều không còn ngay khi nó xuất hiện. Hãy buông bỏ việc mong đợi khoảnh khắc tiếp theo, buông bỏ cố gắng kiểm soát nó, buông bỏ cố gắng bám vào khoảnh khắc vừa trôi qua. Buông bỏ việc bám víu vào những thứ vừa xảy ra. Buông bỏ việc cố gắng kiểm soát những thứ mà bạn nghĩ là sẽ sắp xảy ra. Lúc đó, bạn sẽ sống trong không gian vô hạn của phi thời gian và không có sự kiện nào. Có một sự bình yên vô biên vô tế, không thể nào mô tả được. Và bạn đã ở nhà. 

Ngày 22 tháng 5

Theo truyền thống, sự sẵn sàng cho công việc tâm linh nghiêm túc được gọi là “chín muồi”, tại thời điểm đó, ngay cả việc nghe một từ, cụm từ hoặc tên người cũng có thể kích hoạt một quyết định và cam kết bất ngờ đối với sự thật. Do đó, tận tụy tâm linh có thể là khó thấy, chậm chạp và từng bước một, rồi có một bước nhảy lớn và bất thình lình. Dù đi theo con đường nào, khi hạt giống được reo vào mảnh đất đã sẵn sàng, hành trình sẽ bắt đầu. Thường thì, bước ngoặt có thể được kích hoạt bởi một tia chớp bất ngờ của trí tuệ, và từ khoảnh khắc đó, cuộc đời đã thay đổi. 

Ngày 23 tháng 5

Đại ngã tương tự như bà nội ở bên trong mỗi người, luôn luôn quan sát và nhắc nhở chúng ta những việc cần làm như mang theo áo mưa hoặc trả tiền thuê nhà. Thiên Chúa không phải là người làm cho chúng ta sợ mà là người yêu thương chúng ta; sợ hãi là do tưởng tượng mà ra. 

Ngày 24 tháng 5

Trong những giới hạn nào đó, chúng ta có xu hướng trải nghiệm những suy nghĩ về con người mà chúng ta đã trở thành. 

Ngày 25 tháng 5

Một nguồn sức mạnh hữu ích trong quá trình xử lý những cảm xúc đau khổ là đồng cảm với toàn thể nhân loại và nhận ra rằng đau khổ là hiện tượng phổ biến và bẩm sinh của giống người và là quá trình tiến hóa của bản ngã. 

Ngày 26 tháng 5

Sự thật là, chúng ta tồn tại và sống sót, không phải nhờ bản ngã, mà bất chấp nó. 

Ngày 27 tháng 5

Chúng ta thay đổi thế giới không phải bằng những điều chúng ta nói hay việc chúng ta làm, mà là hệ quả của con người mà chúng ta đã trở thành. Do đó, mỗi người khao khát tâm linh đều đang phụng sự thế giới. 

Ngày 28 tháng 5

Chúng ta tôn vinh những phẩm chất đáng quý ở người khác cũng như ở chính mình. Từ đó, chúng ta tôn trọng nhân tính của mình và của người khác, cuối cùng là tôn vinh tất cả đời sống trong tất cả những biểu hiện của nó theo sự an bài theo Thiên Ý. Khi buông bỏ bản ngã, linh hồn sẽ nhận thức được sự thiêng liêng của tồn tại. 

Ngày 29 tháng 5

Cuộc sống tự mở ra và không cần bình luận. Thói quen phê phán những hiện tượng mà ta chứng kiến cần được tự nguyện phó thác cho Thiên Chúa. 

Ngày 30 tháng 5

Cần nhớ rằng sự thật và chứng ngộ đều không phải là thứ có thể tìm kiếm, theo đuổi, thủ đắc, giành được hay sở hữu. Hiện hữu Vô biên Vô tế luôn có đó, và khi không còn những cản trở thì việc nhận ra nó sẽ tự xảy ra. Do đó, không cần phải nghiên cứu sự thật, mà chỉ cần buông bỏ dối tra. Xua mây đi không làm cho mặt trời chiếu sáng, mà chỉ đơn giản là mở ra những thứ đã bị che giấu trong suốt thời gian qua. 

Ngày 31 tháng 5

Sẽ cảm thấy nhẽ nhõm thư thái khi phán xét và chỉ trích không còn, vì chúng, một cách vô thức, thường xuyên tạo ra mặc cảm tội lỗi cũng như sợ bị báo thù.