June 3, 2025

365 CHIÊM NGHIỆM VỀ PHÓ THÁC, CHỮA LÀNH VÀ Ý THỨC của David Hawkins (Tháng 6)

 David Hawkins

Phạm Nguyên Trường dịch



Ngày 1 tháng 6

Lối sống chiêm nghiệm có thể ví với chuyển quan tâm từ chi tiết sang “bức tranh rộng lớn” sẽ tạo điều kiện cho chúng ta nhận thức được trường bối cảnh im lặng bao trùm. Nó “có” phẩm chất tổng thể của bầu không khí mà không đi sâu vào chi tiết cụ thể, và do đó, trực giác được những điều tổng quát hơn là suy nghĩ hay phân tích. 

Sự chống đối của bản ngã/tâm trí là nó sợ nó có thể “bỏ lỡ” một điều gì đó, vì nó nghiện xử lý các chi tiết của hình tướng, đó là sức hấp dẫn và thu hút của thế gian. “Từ bỏ thế gian” có nghĩa là rút bớt năng lượng khỏi thế gian và từ chối các hoạt động đòi hỏi sự chú ý đến những chi tiết cụ thể, do đó, sống trong Đại ngã chứ không sống trong thú vui của tự ngã.

Ngày 2 tháng 6

Chỉ cần rơi vào trạng thái rất cao trong một khoảnh khắc là có thể hoàn toàn thay đổi định hướng đối với cuộc đời, cũng như mục tiêu và các giá trị của người đó. Có thể nói rằng không còn con người mà người đó đã là nữa, và một người hoàn toàn mới được sinh ra từ trải nghiệm đó. Những thành công gặt hái được bằng mồ hôi và nước mắt trên con đường tâm linh chính là cơ chế tiến hóa tâm linh.

 Ngày 3 tháng 6

Tiến hóa tâm linh là kết quả của việc loại bỏ những chướng ngại chứ không phải là thủ đắc bất cứ điều gì mới mẻ. Sùng kính tạo điều kiện buông bỏ những phù phiếm của tâm trí và vọng tưởng để tâm trí dần dần trở nên tự do hơn và cởi mở để đón nhận ánh sáng của Sự Thật.

 Ngày 4 tháng 6

Chìm đắm trong mặc cảm tội lỗi là cung cấp dưỡng chất cho bản ngã và là một thú vui. Vì vậy, phải sẵn sàng buông bỏ nó.

 Ngày 5 tháng 6

Để cho khả năng sống sót phụ thuộc vào một thứ gì đó bên ngoài mình sẽ làm cho người ta trở thành bất lực, trở thành nạn nhân và yếu đuối; đấy là do đã phóng chiếu cội nguồn sức mạnh của mình vào một thứ gì đó nằm bên ngoài mình.

 Ngày 6 tháng 6

Khi nhận thức tâm linh thăng lên, dòng chảy của năng lượng tâm linh tăng lên và nó cho phép siêu việt những trở ngại mà trước đó dường như không thể vượt qua. Khi những hấp dẫn và cảm xúc của thế gian giảm dần, thì người ta ngày bị cuốn hút tới những phẩm chất như cái đẹp, đáng yêu và hòa bình, chứ không còn bị cuốn hút bởi “những đồ vật” hoặc lợi ích nữa. Tha thứ trở thành thói quen và sự ngây thơ bẩm sinh của vạn sự vạn vật đều tỏa sáng. Giáo lý  của các thánh nhân và những người thầy vĩ đại trở thành tài sản riêng của mình, từ bên trong.

 Ngày 7 tháng 6

Biên pháp chữa lành toàn thể nhân loại xuất phát từ tâm từ bi, vô điều kiện, bao trùm lên tất cả.

 Ngày 8 tháng 6

Trải nghiệm của chúng ta về thế giới và cuộc sống hoàn toàn là kết quả của niềm tin và những định vị ở bên trong. Sẵn sàng buông bỏ tất cả những định kiến là do có tình yêu và sự kính trọng dành cho Thiên Chúa, và rồi, thái độ khiêm tốn sẽ mở ra những cánh cửa để đi vào sự huy hoàng của thực tại, đó là mặc khải của Đại ngã. Tình yêu là chất xúc tác kỳ diệu, nó mang lại cho người ta nhận thức. Cuối cùng, đức tin được thay thế bằng sự chắc chắn, và do đó, mới nói rằng những người tìm kiếm Thiên Chúa sẽ tìm được Ngài.

 Ngày 9 tháng 6

Tương tự như vật chất và năng lượng, sự sống không thể bị phá hủy, nó chỉ chuyển từ hình tướng này sang hình tướng khác mà thôi. Như vậy, chết thực ra chỉ là rời bỏ cơ thể vật lý này. Tuy nhiên, ý thức về bản sắc vẫn không bị gián đoạn. Các trạng thái của “tôi” (tự ngã) là bất biến và tiếp tục sau khi đã tách ra khỏi cơ thể vật lý; tức là phải có là một “người” đi lên thiên đàng hoặc các cõi khác hoặc lựa chọn tái sinh.

 10 tháng 6

Không đạt được mục tiêu dẫn đến thất vọng và phẫn nộ.

 Ngày 11 tháng 6

Trở thành người tốt nhất nhằm “phục vụ lợi ích cao nhất” là phù hợp với tầng ý thức giữ thế thượng phong của người quan sát. Không có câu trả lời duy nhất dành cho tất cả mọi người.

 Ngày 12 tháng 6

Sự sống không có bất kỳ ý kiến nào; nó chỉ đang là. Sự sống dễ dàng và nhanh chóng chuyển từ hình tướng này sang hình tướng khác mà không có phản ứng hoặc kháng cự bẩm sinh. Sự sống thậm chí không phản ứng trước sự thay đổi của hình tướng. Sự sống, tương tự như ánh sáng, bẩm sinh là vô hình tướng và vượt trên ưa thích, phản kháng hoặc phản ứng.

 Ngày 13 tháng 6

Hòa điệu cuộc đời với ý định tâm linh sẽ làm gia tăng ý nghĩa và vai trò quan trọng của nó. Trong khi đời sống của bản ngã/cơ thể/tâm trí là hạn chế và giả tạm, đời sống tâm linh là vĩnh cửu, và do đó, mức độ quan trọng của nó làm lu mờ những lợi ích nhất thời trong việc thỏa mãn bản ngã. Lúc đó, cái thấp kém hơn sẽ được buông bỏ để làm những công việc lớn lao hơn, bằng cách hòa điệu, cam kết và thỏa thuận - bởi vì đấy là tự do lựa chọn chứ không phải bị áp đặt, cho nên sẽ làm giảm sức kháng cự.

 Ngày 14 tháng 6

Khi tâm trí ngừng huyên thuyên, người ta sẽ nhận thức được rằng mình là đời sống. Người ta sẽ chìm ngập vào trong đó chứ không nổi trên trên bề mặt, không huyên thuyên về nó nữa. Ngược đời là, thôi huyên thuyên về đời sống lại tạo điều kiện cho người đó tham gia một cách trọn vẹn vào cuộc đời. Khi thói ích kỷ giảm đi, thì niềm vui của tự do và dòng chảy của cuộc đời sẽ cuốn người đó vào phó thác hoàn toàn. Lúc đó người ta sẽ ngừng phản ứng trước cuộc đời để có thể tận hưởng nó với tâm thanh thản.

 Ngày 15 tháng 6

Chỉ có trong ý nghĩ của tâm trí mới có không hoàn hảo. Trong thế giới như nó đang là không hề có bất cứ không hoàn hảo nào.

 Ngày 16 tháng 6

Không thể hỏi trừ khi tiềm năng của câu trả lời đã sẵn sàng.

 Ngày 17 tháng 6

Bằng cách yêu thương tha nhân, chúng ta sẽ khám phá ra rằng tình yêu và tình thân ái đang bao bọc chúng ta. Khi chúng ta hỗ trợ đời sống một cách cởi mở mà không mong cầu lợi ích, thì đời sống sẽ hỗ trợ chúng ta. Khi chúng ta không dùng lợi ích như là động cơ, đời sống sẽ đáp lại với sự hào phóng mà ta không ngờ tới. Và khi chúng ta nhận thức theo cách này, điều kỳ diệu sẽ bắt đầu xuất hiện trong cuộc đời của những người khao khát tâm linh tận tâm.

 Ngày 18 tháng 6

Khi người ta thừa nhận rằng họ bất lực trước một điều gì đó, thì người đó không những không phản ứng yếu mà lại phản mạnh trước bài kiểm tra cơ bắp.

 Ngày 19 tháng 6

Nếu không có ý thức, chúng ta sẽ không “biết” hoặc thậm chí “không biết rằng mình biết,” vì vậy ý ​​thức là nhận thức có thể xác định được về tồn tại, không phụ thuộc vào nội dung của tồn tại. Như vậy là, ý thức có thể được chấp nhận như là thực tại hiển nhiên, không cần Thần thánh (theo lời khuyên của Đức Phật). “Là” là một chuyện; biết rằng mình “là” rõ ràng đòi hỏi phẩm chất siêu nghiệm hơn.

 Ngày 20 tháng 6

Tôi, chính tôi, thực sự không biết cái gì là thật, bởi vì trong trường hợp tốt nhất, tâm trí chỉ có những ấn tượng và giả định. Đời sống chỉ “có ý nghĩa” khi nhìn lại.

 Ngày 21 tháng 6

Việc lựa chọn một hướng dẫn tâm linh cơ bản làm phương hướng sống trên thực tế sẽ trở thành một tập hợp các thái độ làm thay đổi nhận thức. Nó là một cách định vị chính mình và gắn bó hơn với cuộc đời chứ không phải là tập hợp các hệ thống niềm tin tuyến tính. Thái độ có xu hướng khái quát thành sáng suốt chứ không phải là nhận thức có thể xác định được.

Ngày 22 tháng 6

Tâm trí khép kín gặp nhiều khó khăn, vì nó bẩm sinh đã là kiêu hãnh.

 Ngày 23 tháng 6

Chuyển hóa liên quan đến việc người đó khẳng định lại rằng họ là cội nguồn hạnh phúc của chính mình, và sức mạnh nằm ở bên trong con người mình.

 Ngày 24 tháng 6

Trở nên có ý thức hơn là món quà tuyệt vời nhất mà bất kỳ người nào cũng có thể trao tặng cho thế gian; hơn nữa, theo hiệu ứng lan truyền, món quà đó sẽ quay trở lại nguồn gốc của nó.

 Ngày 25 tháng 6

Người ta phải nhìn thấu vọng tưởng của tâm trí rằng nó biết tuốt. Thái độ như thế được gọi là “khiêm tốn” và có giá trị vì nó mở ra cánh cửa cho nhận thức rõ ràng, khám phá và cái biết bằng trực giác.

 Ngày 26 tháng 6

Hình thức bên ngoài không phải là bản chất, nhận thức không phải là thực tại và bìa không phải là cuốn sách. Sai lầm thường có tính thuyết phục khá cao, đó là một thực tế khó chịu cần phải tính đến và chấp nhận. Mọi người đều thầm tin rằng quan điểm cá nhân của mình về thế giới là thật, thực tế và chính xác.

 Ngày 27 tháng 6

Sự hiện diện của Thiên Chúa như là tình yêu là tự mặc khải, vì tính nhị nguyên của nhận thức không còn, đấy là kết quả của việc buông bỏ định vị. Vì thế tình yêu là ô cửa giữa miền tuyến tính và phi tuyến tính. Nó là đại lộ lớn dẫn tới việc khám phá ra Thiên Chúa.

 Ngày 28 tháng 6

Thần tính nhận biết thần tính. Do đó, chấp nhận sự thật này đồng nghĩa với việc cảm thấy niềm vui. Không trải nghiệm niềm vui thông qua hiểu biết điều này có nghĩa là bạn đang kháng cự lại nó.

 Ngày 29 tháng 6

Hỏi: Quan điểm giả định có lý nhất về thế giới dành cho đệ tử/người mộ đạo/người tìm kiếm tâm linh là gì?

Trả lời: Chấp nhận rằng “mục đích” thực tế của thế giới là hoàn hảo và chỉ có Thiên Chúa mới biết một cách đầy đủ mà thôi. Coi thế giới, về tổng thể là trung lập, nhưng lợi ích là nó mang lại cơ hội tối ưu cho quá trình phát triển tâm linh và quá trình tiến hóa ý thức. Nó là trường học dẫn tới chứng ngộ và mặc khải Thần tính, nhờ đó ý thức/nhận thức tìm lại được cội nguồn của nó. Vì vậy, tự nó, theo đuổi chứng ngộ là phụng sự thế gian và phụng sự Thiên Chúa.

 Ngày 30 tháng 6

Các trường năng lượng mạnh đến mức chúng thống trị nhận thức của chúng ta. Chúng thực sự là những cổng thông tin, chúng ta chỉ có thể nhìn thấy thế giới qua những cổng này. Chúng ta thường nghe nói rằng đây thực sự chỉ là ngôi nhà gương, và tất cả những gì chúng ta trải nghiệm chỉ là trường năng lượng của chính mình được phản chiếu trở lại thành nhận thức và trải nghiệm.

May 1, 2025

365 CHIÊM NGHIỆM VỀ PHÓ THÁC, CHỮA LÀNH VÀ Ý THỨC của David Hawkins (Tháng 5)

 David Hawkins

Phạm Nguyên Trường dịch

Tháng 5

Ngày 1 tháng 5

Bằng cách buông bỏ, chúng ta sẽ không bị các nguyên mẫu chi phối nữa. Các nguyên mẫu rõ ràng là một tập hợp của các niềm tin và cảm xúc, do đó, chúng cũng giống như bất kỳ những chương trình được cài đặt sẵn nào khác. Người sử dụng cơ chế buông bỏ nhằm thoát khỏi những niềm tin và cảm xúc được lập trình sẵn sẽ có sức mạnh trong quá trình lựa chọn nhằm vượt qua các mô thức nguyên mẫu, chứ không bị chúng điều khiển một cách vô thức nữa. 

Ngày 2 tháng 5

Trong thực tại của phi nhị nguyên, không có đặc quyền, không có được mất, không có thứ bậc. Giống như một cái nút chai trên mặt biển, mỗi linh hồn đều thăng trầm phù hợp với tầng của chính nó trong biển ý thức, đấy là lựa chọn của chính nó, chứ không phải bởi bất kỳ lực lượng hay ưu ái bên ngoài nào. Một số được ánh sáng cuốn hút vào, một số tìm kiếm bóng tối, nhưng tất cả đều diễn ra theo bản chất riêng của nó, đấy là quyền tự do và bình đẳng Thần thánh. 

Ngày 3 tháng 5

Chỉ cần thay đổi động cơ thì đời sống của mỗi người đều sẽ trở thành tâm linh. Liên tục nhận thức được động cơ thực sự của mình sẽ làm cho người ta thấy được định vị và các cặp đối lập, ví dụ như lợi ích và phụng sự hoặc tình yêu và lòng tham. Sau đó, sẽ dễ dàng nhận ra những cặp đối lập này và chúng phục vụ cho công việc tâm linh, vì lúc này người ta đã ý thức được động cơ của mình. 

Ngày 4 tháng 5

Khả năng nhận ra sự thật là tiềm năng trong ý thức của con người, và khi ý thức của tất cả mọi người đều hướng đến mục tiêu chung thì nó sẽ tăng cường trường tổng thể [nhận ra sự thật]. Ở tầng trực giác, mọi người đều biết rằng sự thật hỗ trợ đời sống còn dối trá mang đến chết chóc. 

Ngày 5 tháng 5

Bản ngã rất khôn ngoan. Nó dùng kiêu ngạo tâm linh thay thế cho kiêu ngạo cá nhân. Nó tiếp tục như thế mà không hề nao núng. Nó cho rằng tự mình có hiểu biết tâm linh chứ không nhận ra rằng chính khả năng hiểu biết là món quà tâm linh được Thiên Chúa ban cho. 

Ngày 6 tháng 5

Mọi người thường có ảo tưởng cho rằng những người đã tiến hóa về mặt tâm linh, những người yêu thương không bao giờ có bất kỳ tiêu cực nào, như thể họ đã là những thiên thần. Họ cảm thấy khó chịu vì họ vẫn có những cảm xúc tiêu cực, và sau đó, mặc cảm tội lỗi và tự trách làm cho trầm trọng thêm. Họ cần nhận ra rằng cảm xúc là nhất thời, trong khi ý định tiến hóa của họ là vĩnh viễn. 

Ngày 7 tháng 5

Niềm vui xuất phát từ bên trong mỗi khoảnh khắc của tồn tại chứ không phải từ bất kỳ nguồn bên ngoài nào. 

Ngày 8 tháng 5

Người ta không thể yêu vì có những phẩm chất và khác biệt mà người ta nhận thức được ở người khác. Bằng thái độ trung thực của chính mình và kiểm tra chính tâm trí của mình, sẽ phát hiện được những hạn chế này, đấy thường là những phán xét còn sót lại hoặc ảnh hưởng từ những trải nghiệm trước đó. Chìa khóa để biến tình yêu thành vô điều kiện là sẵn sàng tha thứ để xóa bỏ những do dự hoặc trải nghiệm trong quá khứ, hoặc coi người khác là không đáng yêu. 

Ngày 9 tháng 5

Tiến bộ tâm linh được xây dựng trên nền tảng chấp nhận, nó là tự do ý chí và lựa chọn. Do đó, mỗi người chỉ trải nghiệm thế giới do chính họ lựa chọn. Vũ trụ hoàn toàn không có nạn nhân, và tất cả các biến cố đều là quá trình mở ra của những lựa chọn và quyết định ở bên trong mỗi người. 

Ngày 10 tháng 5

Chấp trước là quá trình làm cho người ta cảm thấy đau khổ vì mất mát, dù chấp trước vào bất cứ thứ gì: bên trong hay bên ngoài; đồ vật, hay quan hệ, địa vị xã hội hay những khía cạnh của đời sống vật chất. Bản ngã tự làm cho nó trở thành bất tử thông qua một mạng lưới phức tạp các giá trị, hệ thống niềm tin và chương trình đã được cài đắt. Vì vậy, nhu cầu nảy sinh và có thêm năng lượng khi chúng được tô điểm và trau chuốt thêm, đôi khi đến mức ám ảnh. 

Ngày 11 tháng 5

Lợi ích của việc chấp nhận khiếm khuyết của chính mình chứ không phủ nhận nó là gia tăng thái độ tự tin ở bên trong, cảm thấy an toàn và gia tăng lòng tự trọng, và thái độ phòng thủ cũng sẽ giảm đáng kể. Một người trung thực với chính mình không dễ bị cảm xúc của người khác làm tổn thương; do đó, sáng suốt không thiên vị mang lại lợi ích tức thời, nó làm giảm những đau đớn về mặt cảm xúc, cả thực tế lẫn tiềm tàng. 

Ngày 12 tháng 5

Đôi khi, người ta ít nhiều đều phải phó thác cho hoàn cảnh và cho rằng đó là nghiệp. Bằng nghiên cứu tâm linh, người ta phát hiện được rằng đó thực sự là nghiệp. Giả sử bạn đang trả nghiệp vì đã từng đối xử tệ bạc với nhiều người! Bây giờ bạn có cơ hội để trải nghiệm cảm giác bị người khác đối xử tệ bạc. Đôi khi, bạn chỉ còn một cách duy nhất là phó thác cho những mô thức nghiệp quả. Không cần phải tin vào nghiệp như một giáo điều tôn giáo để thực hiện bước đi này. Nó đơn giản là chấp nhận quy luật cơ bản của tương tác giữa người với người: “gieo gì gặt nấy”, và hầu hết chúng ta không phải lúc nào cũng là những thánh nhân! 

Ngày 13 tháng 5

Tin rằng người khác “nên” chấp nhận và sống theo tiêu chuẩn, đạo đức, quy tắc ứng xử cũng như cách giải thích thực tại của cá nhân mình là không thực tế và cuối cùng sẽ có hại cho chính mình. Đạo đức được phóng chiếu ra bên ngoài bao giờ cũng được thể hiện bằng từ “nên” và thường dẫn đến oán hận, thù hận, tức giận, hoặc thậm chí là báo thù - và tất nhiên, có thể dẫn đến chiến tranh (ví dụ, quan điểm ngây thơ của người Mỹ, cho rằng tất cả các nước khác đều “nên” là chế độ dân chủ). Mỗi người có thể, bằng lựa chọn của mình, bác bỏ thái độ phán xét mà mình thường có. Kết quả sẽ là sự bình yên cao quý ở bên trong. 

Ngày 14 tháng 5

Cách thoát khỏi xung đột không phải là cố gắng loại bỏ cái tiêu cực, mà thay vào đó: lựa chọn và chấp nhận cái tích cực. Khi quan niệm rằng sứ mệnh của mình trong cuộc đời là tìm hiểu chứ không phải phán xét, thì tất cả các tình thế tiến thoái lưỡng nan về đạo đức đều sẽ được tự động giải quyết. 

Ngày 15 tháng 5

Tình yêu vô điều kiện là cách hiện hữu cùng với cuộc đời, nó nuôi dưỡng, hỗ trợ và bản chất của nó là tha thứ. 

Ngày 16 tháng 5

Cuộc sống của con người cung cấp cơ hội cao nhất cho quá trình tiến hóa tâm linh. Nhận thức thông thường cho rằng các xung đột cá nhân cũng như xã hội/chính trị/tư tưởng là trở ngại cho hòa bình và hạnh phúc. Ngược lại, Đại ngã tâm linh nhìn thấy sự hoàn hảo trong chính thế giới này. 

Ngày 17 tháng 5

Buông bỏ tiêu cực và ích kỷ, quan tâm tới người khác, cảm thấy vui vẻ hơn khi ở bên cạnh họ và lòng tự trọng cao hơn sẽ thay đổi cách đánh giá các mối quan hệ. Khả năng yêu thương tăng lên nhanh chóng. Hầu hết sự buông thả tình dục là nỗ lực nhằm vượt qua những nỗi sợ vô thức và tìm kiếm sự an tâm. Tất cả đều có thể được buông bỏ, để thay thế bằng các mối quan hệ trưởng thành hơn. 

Ngày 18 tháng 5

Phó thác hoàn toàn cho Thiên Chúa sẽ mở ra sự thật; không có gì bị che giấu. Chỉ có bản ngã là mù quáng, và Thực tại nằm ngay bên ngoài tâm trí. Vì sợ trở thành hư vô, ý thức phủ nhận thực tại duy nhất của nó là nó là tất cả - là Toàn thể (Allness) vô biên vô tế, vĩnh viễn, là cội nguồn của tồn tại. 

Ngày 19 tháng 5

Chỉ cần chuyển sự tận tụy với thế gian sang tận tụy với Thiên Chúa và linh hồn là đủ. 

Ngày 20 tháng 5

Công nhận rằng mô tả Thiên Chúa là “quan tòa” là vọng tưởng của bản ngã, bản ngã phóng chiếu mặc cảm tội lỗi từ những lần bị trừng phạt trong thời thơ ấu. Phải nhận ra rằng Thiên Chúa không phải là cha mẹ. 

Ngày 21 tháng 5

Nếu bạn buông bỏ việc cố gắng kiểm soát trải nghiệm của mình trong khoảnh khắc này, và nếu liên tục buông xuôi nó như buông bỏ một nốt nhạc, thì bạn đang sống trên đỉnh cao của hiện tại thường hằng. Trải nghiệm xuất hiện như một nốt nhạc. Ngay giây phút bạn nghe thấy một nốt nhạc, thì nó đã trôi qua. Ngay khoảnh khắc bạn nghe thấy nó, nó đã không còn. Vì vậy, mỗi khoảnh khắc đều không còn ngay khi nó xuất hiện. Hãy buông bỏ việc mong đợi khoảnh khắc tiếp theo, buông bỏ cố gắng kiểm soát nó, buông bỏ cố gắng bám vào khoảnh khắc vừa trôi qua. Buông bỏ việc bám víu vào những thứ vừa xảy ra. Buông bỏ việc cố gắng kiểm soát những thứ mà bạn nghĩ là sẽ sắp xảy ra. Lúc đó, bạn sẽ sống trong không gian vô hạn của phi thời gian và không có sự kiện nào. Có một sự bình yên vô biên vô tế, không thể nào mô tả được. Và bạn đã ở nhà. 

Ngày 22 tháng 5

Theo truyền thống, sự sẵn sàng cho công việc tâm linh nghiêm túc được gọi là “chín muồi”, tại thời điểm đó, ngay cả việc nghe một từ, cụm từ hoặc tên người cũng có thể kích hoạt một quyết định và cam kết bất ngờ đối với sự thật. Do đó, tận tụy tâm linh có thể là khó thấy, chậm chạp và từng bước một, rồi có một bước nhảy lớn và bất thình lình. Dù đi theo con đường nào, khi hạt giống được reo vào mảnh đất đã sẵn sàng, hành trình sẽ bắt đầu. Thường thì, bước ngoặt có thể được kích hoạt bởi một tia chớp bất ngờ của trí tuệ, và từ khoảnh khắc đó, cuộc đời đã thay đổi. 

Ngày 23 tháng 5

Đại ngã tương tự như bà nội ở bên trong mỗi người, luôn luôn quan sát và nhắc nhở chúng ta những việc cần làm như mang theo áo mưa hoặc trả tiền thuê nhà. Thiên Chúa không phải là người làm cho chúng ta sợ mà là người yêu thương chúng ta; sợ hãi là do tưởng tượng mà ra. 

Ngày 24 tháng 5

Trong những giới hạn nào đó, chúng ta có xu hướng trải nghiệm những suy nghĩ về con người mà chúng ta đã trở thành. 

Ngày 25 tháng 5

Một nguồn sức mạnh hữu ích trong quá trình xử lý những cảm xúc đau khổ là đồng cảm với toàn thể nhân loại và nhận ra rằng đau khổ là hiện tượng phổ biến và bẩm sinh của giống người và là quá trình tiến hóa của bản ngã. 

Ngày 26 tháng 5

Sự thật là, chúng ta tồn tại và sống sót, không phải nhờ bản ngã, mà bất chấp nó. 

Ngày 27 tháng 5

Chúng ta thay đổi thế giới không phải bằng những điều chúng ta nói hay việc chúng ta làm, mà là hệ quả của con người mà chúng ta đã trở thành. Do đó, mỗi người khao khát tâm linh đều đang phụng sự thế giới. 

Ngày 28 tháng 5

Chúng ta tôn vinh những phẩm chất đáng quý ở người khác cũng như ở chính mình. Từ đó, chúng ta tôn trọng nhân tính của mình và của người khác, cuối cùng là tôn vinh tất cả đời sống trong tất cả những biểu hiện của nó theo sự an bài theo Thiên Ý. Khi buông bỏ bản ngã, linh hồn sẽ nhận thức được sự thiêng liêng của tồn tại. 

Ngày 29 tháng 5

Cuộc sống tự mở ra và không cần bình luận. Thói quen phê phán những hiện tượng mà ta chứng kiến cần được tự nguyện phó thác cho Thiên Chúa. 

Ngày 30 tháng 5

Cần nhớ rằng sự thật và chứng ngộ đều không phải là thứ có thể tìm kiếm, theo đuổi, thủ đắc, giành được hay sở hữu. Hiện hữu Vô biên Vô tế luôn có đó, và khi không còn những cản trở thì việc nhận ra nó sẽ tự xảy ra. Do đó, không cần phải nghiên cứu sự thật, mà chỉ cần buông bỏ dối tra. Xua mây đi không làm cho mặt trời chiếu sáng, mà chỉ đơn giản là mở ra những thứ đã bị che giấu trong suốt thời gian qua. 

Ngày 31 tháng 5

Sẽ cảm thấy nhẽ nhõm thư thái khi phán xét và chỉ trích không còn, vì chúng, một cách vô thức, thường xuyên tạo ra mặc cảm tội lỗi cũng như sợ bị báo thù.


April 21, 2025

Lại bàn về nghiệp lực (5)

 Nếu không có một Thượng Đế trừng phạt thì làm sao người ta lại gặp khổ nạn hay bị bệnh tật?

4.      Nghiệp từ những kiếp sống trước 

Một trong những khía cạnh sâu sắc và đôi khi khó chấp nhận của nghiệp lực luân báo là khái niệm về sự tồn tại của linh hồn và những ảnh hưởng từ các kiếp sống trước. Nếu chúng ta thừa nhận rằng “Không Sống không thể tạo Đời Sống”, rằng linh hồn con người là một thực thể bất diệt, thì chúng ta cũng cần xem xét khả năng những hành động, ý nghĩ của linh hồn trong quá khứ vẫn còn lưu lại những dấu ấn, những “khoản nợ nghiệp” cần phải trả trong kiếp sống hiện tại. 



Các nhà huyền môn và những người đã có trải nghiệm cận tử đều nói rằng, linh hồn là bất diệt, khi linh hồn hay sức sống rời khỏi cơ thể thì những người đang sống nói rằng người đó đã “chết”. Nhưng linh hồn của người đó đã thoát ra ngoài, nó có thể “nhìn thấy” thể xác của mình và sự tất bật của những người xung quanh.    

Nếu đúng như thế, xin hãy thử hình dung, trong một kiếp sống trước, một linh hồn đã gây ra những tổn thương, lừa dối, thậm chí tước đoạt mạng sống của người khác. Theo quy luật nhân quả, những hành động đó sẽ tạo ra những nghiệp xấu. Đến kiếp sống này, linh hồn đó có thể phải đối mặt với những khó khăn, bất hạnh, bệnh tật, hoặc những mối quan hệ trắc trở như một cách để hoàn trải những việc mà nó đã gây ra trong quá khứ. 

Nếu chúng ta chỉ nhìn nhận cuộc đời trong phạm vi một kiếp sống, chúng ta sẽ khó lòng giải thích được sự bất công rõ ràng mà mình chứng kiến. Tại sao có những người sinh ra đã được hưởng mọi điều tốt đẹp, trong khi những người khác lại phải chịu đựng khổ sở, bất hạnh ngay từ khi lọt lòng? Lý thuyết về nghiệp báo từ những kiếp trước mang đến một góc nhìn rộng hơn, giúp chúng ta hiểu rằng những gì chúng ta đang trải qua có thể là kết quả của những hành động đã gieo trong quá khứ, không chỉ trong kiếp này mà còn ở những kiếp trước. Sự khác biệt trong số phận mỗi người không phải là sự ngẫu nhiên hay sự ưu ái của một thế lực nào đó, mà là phản ánh của quá trình tích lũy và trả nghiệp của mỗi linh hồn qua vô số lần tái sinh. 

Việc chấp nhận quy luật nghiệp báo từ những kiếp trước giúp chúng ta có một cái nhìn bao dung và nhẫn nại hơn đối với những khó khăn, thử thách trong cuộc đời. Khi gặp khổ nạn ta sẽ không nghĩ rằng đấy là cuộc đời bất công với mình, khi bị người khác đối xử bất công ta sẽ khoan dung và nghĩ rằng đây hẳn là anh ta đã báo thù cho những hành động mà mình đã làm trong kiếp trước, chứ không nổi sùng lên và đáp trả ngay lập tức. Đồng thời ta khi nhận ra rằng, mỗi người, trong đó có chính ta, ngay từ khi sinh ra đã có nghiệp lực (cách gọi khác là số phận/tầng ý thức), rồi sau đó, trong kiếp sống này còn bị gia đình, nhà trường, xã hội và các phương tiện truyền thông lập trình/lèo lái, mỗi người không thể hành động khác với con người mà người đó đang là; lúc đó ta sẽ có tâm từ bi hơn, bao dung hơn, sẽ không lấy những “tiêu chuẩn” đạo đức mà ta cho rằng mỗi người đều phải có để phán xét người khác nữa. 

Nhưng, như đã nói, Thượng Đế, khi tạo ra con người, còn ban cho họ quyền tự do lựa chọn, nghĩa là nghiệp lực không phải là nhất thành bất biến. Nghiệp lực quá khứ của mỗi người cũng như con tàu giữa đại dương, chỉ cần mỗi ngày nó được lái trệch đi một chút thì sau một thời gian không lâu nó có thể đã tới những chân trời xa tít. Hai người có cùng nghiệp lực có thể ví với hai con tầu ban đầu nằm gần nhau, nhưng mỗi con tầu được lái theo những hướng khác nhau, thì sau một thời gian sẽ cách nhau rất xa. Tự do lựa chọn trao cho chúng ta quyền năng rất lớn. Lực chọn triệt để nhất là tu tâm tính. Các nhà huyền môn và các đạo sư nói rằng tu tâm tính có thể tiêu nghiệp xấu trong quá khứ và tích thiện nghiệp cho hiện tại và tương lai. Tại hạ tu theo Pháp môn này  https://vi.falundafa.org/

 HẾT  

April 20, 2025

Lại bàn về nghiệp lực (4)

 

Nếu không có một Thượng Đế trừng phạt thì làm sao người ta lại gặp khổ nạn hay bị bệnh tật?

 3.      Cộng nghiệp 

Chúng ta đã nói về khổ nạn của từng cá nhân, trong Phật giáo gọi đấy là do “biệt nghiệp”, nhưng chúng ta cũng thường thấy những khổ nạn như thiên tai, bão lụt, cháy rừng, nạn đói, dịch bệnh, chiến tranh… giáng xuống cả một cộng đồng, cả một dân tộc, thậm chí xoá sổ cả một nền văn minh. Giải thích như thế nào? 

Trong Phật giáo có khái niệm gọi là “Cộng nghiệp”. Đấy là do những người có cùng sở thích, cùng quan điểm dễ dàng tìm đến và kết nối với nhau. Điều này không chỉ đúng trong cuộc sống hàng ngày mà còn thể hiện rõ nét trong quy luật của nghiệp. Những người mang trong mình những nghiệp xấu, những suy nghĩ tiêu cực, thường có xu hướng “hút” lẫn nhau, tạo thành một cộng đồng có cùng năng lượng như nhau, nhưng được khuếch đại lên nhiều lần. 

Theo nguyên lý “đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu”, sự tập hợp của những nghiệp xấu này không chỉ ảnh hưởng đến bản thân mỗi người mà còn có thể tạo ra những tác động lớn hơn đối với môi trường xung quanh. Hãy hình dung một vùng đất nơi có nhiều người cùng nuôi dưỡng lòng tham, ích kỷ và thù hận. Năng lượng tiêu cực tích tụ có thể tạo ra sự mất cân bằng trong môi trường sống, dẫn đến những biến đổi khí hậu bất thường, những thiên tai như bão lũ, hạn hán. Sữa giả, thuốc giả, dùng bột màu công nghiệp làm chất phụ gia thực phẩm tàn phá sức khoẻ hàng triệu người; phân bón giả, thuốc trừ sâu giả… làm cho năng suất thu hoạch giảm đi; tách trách làm cho các loại vi rút thoát ra khỏi phòng thí nghiệm hay chất phóng xạ thoát ra khỏi nhà máy điện hạt nhân, thậm chí nổ cà nhà máy điện hạt nhân.. vân vân và vân vân. Chỉ liệt kê một vài hiện tượng như thế đã thấy rằng những người có nhiều nghiệp lực quần tụ với nhau đã đủ làm hai nhau ghê gớm tới mức nào, đâu cần Thánh thần/Chúa/Thượng đế trừng phạt gì nữa? 



Chiến tranh cũng là một minh chứng rõ ràng cho cộng nghiệp. Những xung đột, tranh giành xuất phát từ lòng tham, thái độ hiếu chiến của một bộ phận người trong xã hội, khi lan rộng sẽ cuốn theo vô số người khác, gây ra đau khổ và mất mát trên diện rộng. Ví dụ rõ nhất là dân tộc Đức cách đây 100 năm. Ai có thể ngờ được rằng dân tộc thông minh như thế, “triết học” như thế lại để cho một kẻ tâm thần là Goebels dắt mũi và gây ra chiến tranh với toàn thế giới. Chết chóc, khổ đau và tàn phá là đương nhiên. Ngay trong thời đại hiện nay mà 70-80% dân chúng ở một nước kia vẫn bầu cho, vẫn ủng hộ vị tổng thống hiếu chiến đến mức sẵn sàng sử dụng cả bom hạt nhân thì đau khổ và chết chóc cũng sẽ là đương nhiên. Đây không phải là Chúa/Phật/Thượng Đế trừng phạt mà họ tự chiêu mời thần chết và tàn phá tới nước mình, tới nhà mình. Không ai có thể cứu được họ. 

Như vậy, những hiện tượng thiên nhiên khắc nghiệt hay những thảm họa xã hội như chiến tranh không phải là sự trừng phạt của một vị Thượng Đế nào đó, mà là kết quả tất yếu của cộng nghiệp, của sự cộng hưởng những năng lượng tiêu cực do chính con người tạo ra. Chúng ta cùng nhau gieo nhân xấu, thì cùng nhau gặt quả đắng.


April 19, 2025

Lại bàn về nghiệp lực (3)

 Nếu không có một Thượng Đế trừng phạt thì làm sao người ta lại gặp khổ nạn hay bị bệnh tật?

 1.      Thượng Đế toàn trí toàn năng, siêu việt và có mặt khắp nơi khi tạo ra con người đã ban cho từng tế bào của nó cái “Biết”. Biết cái gì là thật cái gì là giả, cái gì hỗ trợ đời sống, cái gì phản lại đời sống.  

Chúng ta đã nói về sự ghi nhận của vũ trụ và những hệ quả hiển nhiên từ những hành động sai trái bị xã hội lên án. Nhưng có một tầng nghiệp lực tinh tế hơn, âm thầm hơn, đó là những hành động mà luật pháp hay dư luận có thể bỏ qua, thậm chí không hay biết, nhưng từng tế bào của chúng ta, thậm chí những phần tử nhỏ hơn tế bào biết cái gì là thật cái gì là giả, cái gì hỗ trợ đời sống, cái gì phản lại đời sống, sự hiểu biết sâu thẳm bên trong ta không thể chối bỏ. Những hành động “sai” này, dù không bị lực lượng bên ngoài trừng phạt bởi bên ngoài, nhưng vẫn gieo mầm khổ đau và bất an từ bên trong. 



Sức mạnh của lương tâm và tự phán xét:

Dù không có tòa án nào kết tội, không có ai lên án, nhưng chính lương tâm ta trở thành vị thẩm phán nghiêm khắc nhất. Chúng ta biết rõ hành động của mình có đi ngược lại những giá trị đạo đức mà ta tin tưởng hay không.  

Sự tự phán xét này có sức mạnh ghê gớm. Nó gặm nhấm sự thanh thản trong tâm hồn, tạo ra những dằn vặt, hối hận âm ỉ. 

Hãy hình dung một người biết mình đã gian dối trong một giao dịch mà không ai phát hiện ra. Bên ngoài, họ có thể hưởng lợi, nhưng bên trong, sự cắn rứt có thể đeo bám họ dai dẳng, làm mất đi niềm vui và sự bình yên thực sự. 

Ảnh hưởng sâu sắc đến tâm lý và sức khỏe: 

Những mặc cảm tội lỗi, những ân hận không được giải tỏa sẽ tích tụ thành gánh nặng tinh thần. Sự căng thẳng, lo âu thường trực có thể dẫn đến các vấn đề tâm lý như mất ngủ, trầm cảm, rối loạn lo âu. 

Cơ thể ghi “nhớ”: 

Khoa học ngày nay cũng cho thấy ảnh hưởng của stress và cảm xúc tiêu cực lên hệ miễn dịch và các chức năng sinh lý của cơ thể. Những cảm xúc tiêu cực kéo dài do lương tâm cắn rứt có thể làm suy yếu hệ miễn dịch, khiến cơ thể dễ mắc bệnh hơn. 

Xin hãy nghĩ tới những biểu hiện thể chất của sự căng thẳng: đau đầu, đau bụng, tim đập nhanh. Đó là cách cơ thể phản ứng lại những “xung đột” ở bên trong. 

Như vậy là, dù không bị trừng phạt ngay lập tức bởi luật pháp hay dư luận, những hành động sai trái này vẫn tạo ra những “hạt giống” tiêu cực trong tâm thức ta. 

Theo quy luật nhân quả, những hạt giống này sẽ nảy mầm và mang lại những kết quả tương ứng trong tương lai, có thể không phải là những hình phạt trực tiếp từ bên ngoài mà là sự bất an nội tại, những mối quan hệ không tốt đẹp, hoặc những khó khăn trong cuộc sống. 

Một người biết mình đã nói dối để đạt được lợi ích cá nhân trong công việc. Dù không ai phát hiện, họ luôn sống trong sự sợ hãi bị lộ, mất đi sự tự tin và lòng tự trọng. 

Một người lén lút làm tổn thương người khác bằng lời nói sau lưng. Dù không ai biết, họ cảm thấy cô đơn và khó kết nối thực sự với người khác vì luôn mang trong mình sự giả dối. 

Một ví dụ mà có lẽ mọi người đều đã nghe: mấy ngừơi tham gia vào một vụ án kia đều chết một cách rất bí ẩn trong khi còn rất trẻ. Người viết cho rằng có thể những người tham gia vụ án oan này có mặc cảm tội lỗi và rất ân hận do lúc nào trong đầu cũng vấn vương hình ảnh người vô tội và gia đình người đó phải chịu đựng những đau khổ cùng cực. Nó làm cho họ phân tâm và có thể bị tai nạn hoặc ảnh hưởng tiêu cực đến sức khỏe thể chất. Và cuối cùng là chết. 

Như vậy, nghiệp lực không chỉ đến từ những hành động bị xã hội lên án mà còn ẩn chứa trong những việc làm mà chỉ riêng ta biết là sai. Dù có thể thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật hay dư luận, chúng ta không thể trốn tránh được sự phán xét của lương tâm và những hệ quả tiêu cực mà nó mang lại cho tâm hồn và thể chất. Đây là một khía cạnh sâu sắc của quy luật nhân quả, nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm đạo đức đối với chính mình và sự quan trọng của việc sống chân thật, ngay thẳng từ trong tâm.

Sau khi đã bàn về những tác động âm thầm của lương tâm, chúng ta sẽ đi sâu hơn vào một khía cạnh khác của nghiệp lực: sức mạnh hủy hoại của những ý nghĩ và cảm xúc tiêu cực đối với chính cơ thể chúng ta. Không cần đến sự trừng phạt từ bên ngoài, chính những độc tố tinh thần này có thể bào mòn sức khỏe và gây ra bệnh tật. 

Liên kết giữa tâm trí và cơ thể: 

Ý tưởng rằng những suy nghĩ tiêu cực ảnh hưởng đến cơ thể không còn là một khái niệm xa lạ. Khoa học thần kinh và tâm sinh lý học đã chứng minh mối liên hệ chặt chẽ giữa trạng thái tinh thần và sức khỏe thể chất. 

Khi chúng ta trải qua những cảm xúc tiêu cực như nóng giận, hận thù, đố kỵ, tranh đấu…cơ thể sẽ phản ứng bằng cách giải phóng các hormone gây căng thẳng như cortisol và adrenaline. Nếu những cảm xúc này kéo dài, chúng có thể gây ra những tác động tiêu cực lên hệ tim mạch, hệ tiêu hóa, hệ miễn dịch và nhiều hệ thống khác trong cơ thể. 

Tắc nghẽn kinh mạch và thay đổi thành phần máu (theo góc nhìn y học cổ truyền và hiện đại): 

Y học cổ truyền: Quan niệm về kinh mạch bị tắc nghẽn do khí huyết ứ trệ có mối liên hệ với sự mất cân bằng cảm xúc. Căng thẳng, giận dữ được cho là làm khí trệ, huyết ứ, dẫn đến đau nhức và bệnh tật. 

Y học hiện đại: Mặc dù không sử dụng khái niệm "kinh mạch" theo cách tương tự, khoa học đã chứng minh rằng stress và cảm xúc tiêu cực có thể gây co mạch máu, làm giảm lưu lượng máu đến các cơ quan, tăng nguy cơ hình thành cục máu đông và ảnh hưởng đến thành phần hóa học của máu (ví dụ như tăng cholesterol, đường huyết). 



Hơn nữa, các nhà khoa học còn phát hiện được Quy luật “sự phụ thuộc nhạy cảm vào điều kiện ban đầu” và hiệu ứng “tích tiểu thành đại”: 

Một ý nghĩ tiêu cực nhỏ bé, nếu được nuôi dưỡng và lặp đi lặp lại liên tục, sẽ tạo ra một dòng chảy tiêu cực mạnh mẽ trong tâm trí. 

Giống như một giọt nước nhỏ rơi liên tục có thể bào mòn đá, những ý nghĩ tiêu cực tích tụ hàng ngày, hàng giờ sẽ gây ra những tổn thương sâu sắc cho cơ thể. 

Hãy hình dung một người thường xuyên nuôi dưỡng sự oán giận. Ban đầu, đó chỉ là một cảm giác khó chịu thoáng qua, nhưng nếu nó được lặp lại và củng cố, nó có thể trở thành một nguồn năng lượng tiêu cực thường trực, gây ra căng thẳng mãn tính và ảnh hưởng đến các cơ quan nội tạng. 

Nóng giận, hận thù: Có thể liên quan đến các vấn đề về gan (theo y học cổ truyền, giận dữ làm tổn thương gan), tim mạch (gây tăng huyết áp, nhịp tim nhanh). 

Đố kị: Tạo ra sự căng thẳng, bất mãn thường trực, có thể ảnh hưởng đến hệ tiêu hóa, gây ra các vấn đề về dạ dày, tá tràng. 

Lo lắng, sợ hãi: Ảnh hưởng đến hệ thần kinh, hệ tiêu hóa, hệ miễn dịch. 

Có người nói: “Người hay bị ốm là người có nhiều ý nghĩ tiêu cực”, mặc dù có thể làm cho nhiều người tự ái, nhưng đây là nhận định đáng suy ngẫm. Mặc dù không phải là nguyên nhân duy nhất, nhưng rõ ràng trạng thái tinh thần có vai trò vô cùng quan trọng trong việc duy trì sức khỏe. 





Ví dụ, một người luôn sống trong sự lo lắng, sợ hãi về tương lai có thể thường xuyên bị đau bụng, khó tiêu. Một người nuôi dưỡng lòng oán hận sâu sắc có thể gặp các vấn đề về tim mạch ở tuổi trung niên. 

Kết luận 

Như vậy, chúng ta thấy rằng nghiệp lực không chỉ là những hành động hữu hình mà còn bao gồm cả thế giới nội tâm của chúng ta. Những ý nghĩ và cảm xúc tiêu cực không chỉ gây ra khổ đau tinh thần mà còn có khả năng tàn phá sức khỏe thể chất theo thời gian. Quy luật “tích tiểu thành đại” nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc nuôi dưỡng những suy nghĩ tích cực, học cách buông bỏ những cảm xúc tiêu cực để bảo vệ cả tâm hồn và cơ thể.

 

Các nhà huyền môn và các đạo sư cả trong quá khứ lẫn hiện tại đều khuyên một điều: Muốn khoẻ mãnh, hãy tránh xa những thứ tiêu cực, tránh xa những thứ giả dối, những thứ không hỗ trợ đời sống.

 

April 18, 2025

Lại bàn về nghiệp lực (2)

 Nếu không có một Thượng Đế trừng phạt thì làm sao người ta lại gặp khổ nạn hay bị bệnh tật? 

Trong thời đại Internet, không thể che dấu được bất cứ chuyện gì 

Một số nhà huyền môn nói rằng mọi thứ đều được vũ trụ ghi lại, nhưng phải là người tu tập đạt đến “công năng đặc dị” gọi là Túc mệnh thông thì mới thấy được những điều này. Theo truyền thuyết thì dường như trong lịch sử Việt Nam đã từng có một người đạt được công năng như thế. Đó là Trạng trình Nguyễn Bỉnh Khiêm. Nhưng hiện nay có thể nói mọi ý nghĩ, lời nói và việc làm của chúng ta đều được mạng Internet toàn cầu ghi lại; mọi người, ở khắp mọi nơi và mọi thời điểm đều có thể truy xuât được. Và như thế một lúc nào đó, chúng ta sẽ phải trả giá cho những hành động sai quấy mà mình đã làm trong quá khứ. 



1. Internet như một “vũ trụ” thông tin: 

Sự bao phủ rộng lớn: Internet ngày nay đã trở thành một không gian ảo rộng lớn, bao phủ hầu hết mọi khía cạnh của cuộc sống con người. Mọi tương tác trực tuyến, từ việc đăng tải trên mạng xã hội, gửi email, tìm kiếm thông tin, mua sắm trực tuyến, đến các cuộc trò chuyện và giao dịch đều để lại dấu vết kỹ thuật số. 

Khả năng lưu trữ khổng lồ: Dung lượng lưu trữ của internet là vô cùng lớn và ngày càng tăng lên. Dữ liệu được tạo ra liên tục và được lưu trữ trên các máy chủ khắp thế giới. Về mặt lý thuyết, rất nhiều thông tin đã được và sẽ tiếp tục được lưu giữ trong thời gian dài. Tính kết nối toàn cầu: Internet kết nối con người trên khắp hành tinh. Mọi hành động trực tuyến đều có tiềm năng tác động đến người khác ở bất kỳ đâu. 

2. “Ghi lại” ý nghĩ, lời nói và việc làm: 

Lời nói và việc làm trực tiếp: Các bài đăng, bình luận, tin nhắn, email, giao dịch trực tuyến, lịch sử duyệt web,... đều là những ghi chép trực tiếp về lời nói và hành động của chúng ta trên mạng. Chúng có thể được tìm kiếm, chia sẻ và lưu trữ. 

Ý nghĩ được thể hiện gián tiếp: Mặc dù internet không thể đọc trực tiếp ý nghĩ của chúng ta, nhưng những gì chúng ta tìm kiếm, những nội dung chúng ta tương tác, những quan điểm chúng ta chia sẻ phần nào phản ánh những suy nghĩ, mối quan tâm và giá trị của chúng ta. Dữ liệu này có thể được các thuật toán phân tích để xây dựng hồ sơ về sở thích và xu hướng của mỗi người. 

Dữ liệu ẩn và siêu dữ liệu: Ngoài nội dung trực tiếp, internet còn lưu giữ rất nhiều siêu dữ liệu (metadata) như thời gian, địa điểm, thiết bị sử dụng,... Những dữ liệu này có thể cung cấp thông tin chi tiết về hành vi và thói quen của chúng ta. 

3. Trách nhiệm và trách nhiệm giải trình trước “vũ trụ internet”: 

Hậu quả hữu hình: Những gì chúng ta nói và làm trên internet có thể dẫn đến những hậu quả rất thực tế:

 Ảnh hưởng đến danh tiếng: Những bình luận tiêu cực, thông tin sai lệch hoặc hành vi không đúng mực có thể lan truyền nhanh chóng và gây tổn hại nghiêm trọng đến danh tiếng cá nhân hoặc tổ chức.

 Hậu quả pháp lý: Các hành vi vi phạm pháp luật trên mạng (phỉ báng, lừa đảo, xâm phạm quyền riêng tư,...) có thể bị truy tố và xử lý theo pháp luật. 

Ảnh hưởng đến các mối quan hệ: Lời nói và hành động trên mạng có thể gây rạn nứt hoặc phá vỡ các mối quan hệ cá nhân và chuyên nghiệp. 

Mất cơ hội: Hồ sơ trực tuyến tiêu cực có thể ảnh hưởng đến cơ hội học tập, việc làm và các khía cạnh khác của cuộc sống. 

Trách nhiệm đạo đức và xã hội: Mặc dù không phải mọi hành vi trên mạng đều bị pháp luật điều chỉnh, chúng ta vẫn có trách nhiệm đạo đức và xã hội đối với những gì mình nói và làm. Sự lan truyền của thông tin sai lệch, ngôn ngữ thù hận, hoặc hành vi bắt nạt trực tuyến có thể gây ra những tác động tiêu cực đến cộng đồng. 

“Trả giá” theo thời gian: 

Dấu vết kỹ thuật số lâu dài: Một khi thông tin đã được đăng tải lên internet, việc xóa bỏ hoàn toàn là rất khó khăn. Những “dấu vết kỹ thuật số” này có thể tồn tại rất lâu và có thể được tìm thấy lại trong tương lai. 

Sự thay đổi nhận thức xã hội: Những hành vi mà ngày nay có thể được chấp nhận có thể bị lên án trong tương lai khi nhận thức xã hội thay đổi. Những gì chúng ta đã đăng tải có thể bị đánh giá lại theo tiêu chuẩn của thời đại sau. 

Ảnh hưởng đến thế hệ sau: Những dữ liệu chúng ta tạo ra ngày nay có thể trở thành một phần của lịch sử và có thể được nghiên cứu và đánh giá bởi các thế hệ sau. 

Có thể đưa ra ở đây một vài ví dụ. Giết người, cướp ngân hàng hay gây rối trật tự có đông người tham gia thì chỉ sau vài giờ cảnh sát đã tìm được thủ phạm. Thậm chí các tổ chức lừa đảo chuyên nghiệp chuyển địa chỉ sang tận Campuchia, nhưng khi đã quyết tâm thì cảnh sát vẫn có thể nắm đầu được từng tên. Thậm chí những việc làm sai quấy trong quá khứ xa xôi, cứ tưởng rằng xã hội đã quên, nhưng chỉ cần trong hiện tại cần tạo nghiệp xấu là mạng xã hội sẽ truy ra được dấu vết. Rõ nhất là ông  Vương Tấn Việt (còn có tên là Thích Chân Quang): chỉ với câu nói: “Thằng ba trợn” mà cộng đồng mạng đã sôi sục, đến mức cơ quan chức năng phải lên tiếng, nói rằng ông ta chưa tốt nghiệp cấp III, và như thế bằng đại học và bằng tiến sĩ của ông ta là giả mạo. Các quan chức ăn hối lộ, không thể nào xoá được dấu vết, trong thời gian vừa qua sộ khám rất nhiều chẳng phải là bài học nhãn tiền hay sao? Các diễn viên, nghệ sĩ, bác sĩ… từng quảng cáo cho sữa giả, thuốc giả đã và đang phải trả giá: mất bạn bè, mất uy tín, thân bại danh liệt chẳng phải là bài học nhãn tiền hay sao? 

Trong thời đại Internet toàn cầu, với chiếc điện thoại thông minh kè kè bên cạnh và camera an ninh, cả công lẫn tư, giăng đầy khắp nơi, cuộc sống của mỗi người tưởng là riêng tư nhưng thật ra chúng ta đang đi lại, nói năng, hành động ngay trên sân khấu, trước mắt chúng sinh và Thần Thánh tất cả các cõi. Bài học: Không muốn lãnh nghiệp quả thì đừng tạo nghiệp mới. 

4. So sánh với trách nhiệm giải trình trước “vũ trụ” theo quan niệm huyền môn: 

Tính vô hình và tự nhiên: Trong quan niệm huyền môn, sự “ghi lại” của vũ trụ và sự "trả giá" thường mang tính vô hình, liên quan đến các quy luật tự nhiên hoặc các nguyên tắc đạo đức phổ quát. 

Thời gian không giới hạn: Nghiệp báo hoặc những hậu quả tinh thần có thể kéo dài qua nhiều kiếp sống. 

Cơ chế tự điều chỉnh: Vũ trụ được xem là có cơ chế tự điều chỉnh để duy trì sự cân bằng.Điểm tương đồng và khác biệt: 

Tương đồng: Cả hai quan điểm đều cho thấy rằng mọi hành động đều có hậu quả, dù là hữu hình hay vô hình, và chúng ta đều phải chịu trách nhiệm cho những gì mình gây ra. 

Khác biệt: “Vũ trụ internet” là một hệ thống do con người tạo ra và vận hành, với cơ chế ghi lại và truy xuất thông tin cụ thể. “Vũ trụ” theo quan niệm huyền môn mang tính trừu tượng và dựa trên các quy luật tâm linh. 

Kết luận 

Internet, với khả năng ghi lại gần như mọi ý nghĩ, lời nói và việc làm của chúng ta, đang tạo ra một hình thức “vũ trụ” thông tin mới, nơi chúng ta phải đối mặt với những trách nhiệm và trách nhiệm giải trình hữu hình và ngày càng rõ ràng. Dù không hoàn toàn giống với quan niệm huyền môn về sự ghi lại của vũ trụ, nó cho thấy một khía cạnh thực tế của việc mọi hành động đều để lại dấu vết và có thể dẫn đến những hậu quả trong tương lai. Việc nhận thức được điều này có thể giúp chúng ta hành xử một cách cẩn trọng và có trách nhiệm hơn trong thế giới kỹ thuật số ngày nay.